" " ""

Con Đường Bá Chủ

Chương 151: Xuân sắc
Trước
image
Chương 151
  • Chương 0
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 102
  • Chương 105
  • Chương 106
  • Chương 107
  • Chương 108
  • Chương 109
  • Chương 110
  • Chương 112
  • Chương 113
  • Chương 114
  • Chương 115
  • Chương 116
  • Chương 117
  • Chương 118
  • Chương 119
  • Chương 120
  • Chương 121
  • Chương 122
  • Chương 123
  • Chương 124
  • Chương 125
  • Chương 126
  • Chương 127
  • Chương 128
  • Chương 129
  • Chương 130
  • Chương 131
  • Chương 132
  • Chương 133
  • Chương 134
  • Chương 135
  • Chương 136
  • Chương 137
  • Chương 138
  • Chương 139
  • Chương 140
  • Chương 141
  • Chương 142
  • Chương 143
  • Chương 144
  • Chương 145
  • Chương 146
  • Chương 147
  • Chương 148
  • Chương 149
  • Chương 150
  • Chương 151
  • Chương 152
  • Chương 153
  • Chương 154
  • Chương 155
  • Chương 156
  • Chương 157
  • Chương 158
  • Chương 159
  • Chương 160
  • Chương 161
  • Chương 162
  • Chương 164
  • Chương 165
  • Chương 166
  • Chương 167
  • Chương 168
  • Chương 169
  • Chương 170
  • Chương 171
  • Chương 172
  • Chương 173
  • Chương 174
  • Chương 175
  • Chương 177
  • Chương 178
  • Chương 179
  • Chương 180
  • Chương 181
  • Chương 182
  • Chương 183
  • Chương 184
  • Chương 185
  • Chương 186
  • Chương 187
  • Chương 188
  • Chương 189
  • Chương 190
  • Chương 191
  • Chương 192
  • Chương 193
  • Chương 194
  • Chương 195
  • Chương 196
  • Chương 197
  • Chương 198
  • Chương 199
  • Chương 200
  • Chương 201
  • Chương 202
  • Chương 203
  • Chương 204
  • Chương 205
  • Chương 206
  • Chương 207
  • Chương 208
  • Chương 209
  • Chương 210
  • Chương 211
  • Chương 212
  • Chương 213
  • Chương 214
  • Chương 215
  • Chương 216
  • Chương 217
  • Chương 218
  • Chương 219
  • Chương 220
  • Chương 221
  • Chương 222
  • Chương 223
  • Chương 224
  • Chương 225
  • Chương 226
  • Chương 227
  • Chương 228
  • Chương 229
  • Chương 230
  • Chương 231
  • Chương 232
  • Chương 233
  • Chương 234
  • Chương 235
  • Chương 236
  • Chương 237
  • Chương 238
  • Chương 239
  • Chương 240
  • Chương 241
  • Chương 242
  • Chương 243
  • Chương 244
  • Chương 245
  • Chương 246
  • Chương 247
  • Chương 248
  • Chương 249
  • Chương 250
  • Chương 251
  • Chương 252
  • Chương 253
  • Chương 254
  • Chương 255
  • Chương 256
  • Chương 257
  • Chương 258
  • Chương 259
  • Chương 260
  • Chương 261
  • Chương 262
  • Chương 263
  • Chương 264
  • Chương 265
  • Chương 266
  • Chương 267
  • Chương 268
  • Chương 269
  • Chương 270
  • Chương 271
  • Chương 272
  • Chương 273
  • Chương 274
  • Chương 275
  • Chương 276
  • Chương 277
  • Chương 278
  • Chương 279
  • Chương 280
  • Chương 281
  • Chương 282
  • Chương 283
  • Chương 284
  • Chương 285
  • Chương 286
  • Chương 287
  • Chương 288
  • Chương 289
  • Chương 290
  • Chương 291
  • Chương 292
  • Chương 293
  • Chương 294
  • Chương 295
  • Chương 296
  • Chương 297
  • Chương 298
  • Chương 299
  • Chương 300
Tiếp

Bên dưới suối nước nóng, sáu thân ảnh quây quần bên nhau, Lạc Nam nóng vội lột từng kiện y phục trên thân thể năm vị thê tử…

Theo sau đó, năm thân thể phấn điêu ngọc trác xuất hiện, nước nóng khiến làn da trắng nõn của các nàng ửng hồng nhàn nhạt, trơn bóng lấp lánh, mê người dị thường…

Đây không phải là lần đầu tiên hắn cùng các nàng đại chiến, vì thế cũng chẳng ai ngại ngần gì, thậm chí còn nhiệt tình như lửa…

Ngay cả Mộc Tử Âm vốn là nữ nhân truyền thống cũng bị Lạc Nam và chúng nữ làm hư…

Năm cổ ngọc thể ép sát vào da thịt, Lạc Nam hơi thở nóng rực quan sát kỷ lưỡng từng thân thể chúng nữ…

Trong năm người, Diễm Hồng Liên và Mộc Tử Âm là nở nang đầy đặn nhất, hai bộ ngực một chín một mười như có thể búng ra sửa, đầu nhủ hoa cũng to hơn chúng nữ một chút, lại có màu đỏ sậm chín mùi như mật đào, kích thích vô cùng…

Vòng eo lại nhỏ nhắn trơn nhãn, một vòng tay của Lạc Nam có thể ôm trọn cả hai nàng…

Bên dưới là bờ mông đầy đặn căn tròn như quả bóng, cặp đùi múp máp khép thật chặt che dấu nơi tư mật của người phụ nữ…

Thân thể của hai nữ là điển hình của đồng hồ cát…

Hắn chỉ loáng thoáng nhìn thấy rừng rậm thần bí nằm trên u cốc của hai nàng…

Rừng của Mộc Tử Âm đen tuyền như màu tóc bồng bềnh của nàng, trái ngược lại Diễm Hồng Liên lại có khu rừng đỏ rực dị thường sặc sở…

Hai nữ là điển hình của phụ nhân thành thục đang ở tuổi chín mùi, là đối tượng hấp dẫn của nhiều nam nhân…

Khác với hai nàng, Tình Nhi, Trúc Loan cùng Tố Mai lại có vẻ đẹp của tuổi thanh xuân, là độ tuổi xinh đẹp nhất của thiếu nữ, lại thêm một tia phong vận sau khi khai phá, trở thành ba vị cao quý thiếu phụ…

Qua bàn tay chăm sóc của Lạc Nam, mặc dù kích cở gò bông đào của các nàng còn chưa sánh bằng hai nữ, nhưng lại phi thường săn chắc căn tròn, cầm nắm rất vừa tay tạo cảm giác thích thú, đỉnh đầu từng bầu vú là nhủ hoa hồng nhuận lấp lánh, trông như kẹo ngọt, hấp dẫn vô cùng…

Từng đường cong cơ thể, từng mùi hương thơm ngát, Lạc Nam phát hiện ra một điều thú vị…

Nữ nhân của hắn đều có âm mao… Dù không nhiều nhưng hầu như đều có…

Bạch Tố Mai thuần một màu trắng tinh khiết, loáng thoáng che phủ hai môi thịt hồng hào, dụ nhân đến cực điểm…

Tình Nhi và Trúc Loan cũng thuần một màu đen, nhưng lại chỉ có vài sợi lún phún như cỏ non, trông rất thích mắt…

“Ưm, nhìn mãi không chán sao? Mau hôn thiếp!” Lý Trúc Loan nũng nịu nhón chân, đôi môi đỏ hồng thơm ngát dâng hiến…

“Nhìn cả đời cũng không chán! Bảo bối mau vươn lưỡi ra!” Lạc Nam cười nói, cúi đầu ngậm lấy đôi môi của thê tử…

Hai người nhanh chóng hòa quyện vào nhau, Lý Trúc Loan bạo dạn vô cùng, đút sâu cái lưỡi nhỏ vào miệng hắn, mặc cho hắn nút lấy…

Nước miếng hai người tràn ra khóe miệng, chúng nữ nhìn thấy toàn thân nóng bừng…

Diễm Điệp Tình và Bạch Tố Mai cúi đầu xuống nước, tìm đến côn thịt gân guốt dài ngoằng của hắn, hai đôi môi mềm mại mở ra, cái lưỡi nhẹ nhàng hầu hạ…

Mộc Tử Âm từ phía sau ôm lấy vòng eo rắn chắc của Lạc Nam, dùng bầu ngực sửa của mình ép vào tấm lưng trần rộng rãi của nam nhân ma sát, môi thơm hé mở, đầu lưỡi tiến ra liếm láp vành tai hắn, thở hổn hển nói:

“Lão công, thiếp bị chàng làm hư rồi! Thích không?”

Lạc Nam đang cùng Lý Trúc Loan hôn môi, nghe âm thanh ỏn ẻn đầy nét lẳng lơ của nàng, hắn gia tăng lực đạo đang dùng tay nhào nắn bầu ngực của Hồng Liên khiến nàng thở gấp liên tục…

“Thích lắm các lão bà, các nàng càng dâm phu quân càng thích!” Hắn truyền âm vào tai chúng nữ…

“Hừ, chỉ dâm với chàng mà thôi!” Chúng nữ kiều hừ một tiếng, nơi âm đạo của cả năm người róc rách chảy nước…

Mà côn thịt của Lạc Nam đã sớm cứng ngắt nóng hổi như sắt nung trước hai cưới lưỡi nhỏ của Tố Mai và Tình Nhi…

Tố Mai chiều chuộng chăm sóc hai hạt ngọc của hắn, Tình Nhi ngậm một nữa thân dương vật vào trong miệng, cái lưỡi liếm láp từng vòng xung quanh theo hình xoắn ốc, khiến cơ thể Lạc Nam tê rần vì khoái cảm…

“Muốn chưa các bảo bối? Nứng chưa?” Lạc Nam tách rời khỏi miệng thơm của Trúc Loan, tà mị hỏi..

“Ưm, chơi thiếp trước đi chàng! Giao phối cùng thiếp!” Bạch Tố Mai động tình, ôm siết lấy thân hình lực lưỡng của hắn…

Chúng nữ cũng thở hổn hển, dâm ý lưu chuyển…

Lạc Nam cười một tiếng, bế từng người chúng nữ lên một tảng đá lớn giữa suối nước nóng, từ trong nhẫn lấy ra một tấm nệm rộng rãi, đặt từng cổ thân thể tuyệt mỹ lên trên…

“Xoay người lại, phu quân muốn ngắm nhìn từ phía sau các nàng!” Lạc Nam yêu cầu một tiếng…

Năm nữ hiểu ý, phong tình vạn chủng liếc nhìn hắn, cả đám làm tư thế bò, chổng mông lên cao, xếp thành hàng ngang…chờ đợi hắn sủng hạnh…

Lạc Nam từ phía sau quan sát, máu mũi xém trào ra ngoài, trước mặt hắn là năm bờ mông hảo hạng, kèm theo mười cái lỗ gợi tình ngập nước…

Năm cái âm đạo mê người như nụ hoa mời gọi, bên trong phủ đầy chất mất ngọt ngào, phía trên một chút là hang động bí ẩn xinh xắn, từng nếp thịt hồng xếp gọn gàng, nhẹ nhàng co rút…

Lạc Nam như muốn phát điên, vội vàng cúi đầu liếm láp, thưởng thức hương vị từng u cốc của năm vị thê tử…

“Ưm, phu quân còn không mau chơi, liếm thiếp làm gì?” Mộc Tử Âm oàn mình dữ dội, thân thể rung bần bật…

“Tiến vào đi chàng, thiếp nhịn không nổi, đừng hôn nơi đó nữa!” Diễm Hồng Liên lắc đầu ngoầy ngoậy, âm đạo bắn ra từng làn nước nóng…

Ba nữ Tố Mai càng là nứng không chịu nổi, chỉ có thể rên rỉ thở gấp, thân trước ngã xuống nệm, chỉ vươn cao bờ mông mặc hắn liếm láp…

“Hừ, để phu quân thưởng thức hương vị của từng người các nàng trước đã!” Lạc Nam ngẩng đầu nói một tiếng, mặt hắn đã sớm ướt nhẹp vì dâm thủy, lần lượt dùng cái lưỡi tiến sâu vào hang động của từng nữ nhân, ra sức khám phá…

Các nàng mỗi người mỗi vị, như cam lộ không ngừng thu hút hắn…

Chúng nữ chỉ cảm thấy toàn thân ngứa ngáy dữ dội, bên trong âm đạo trống rỗng, đối với nam nhân nhà mình vừa yêu vừa hận…

Rốt cuộc Lạc Nam cũng không tiếp tục trêu đùa các nàng nữa, bởi dương vật hắn sắp nổ tung rồi…

Vội vàng eo siết vòng eo của Tố Mai từ phía sau, vạch ra hai mép môi ẩm ướt, đặt đầu dương vật ngay cửa mình nàng, dùng lực đẩy mạnh…

Ót…

Âm thanh dương vật đâm lúc cán vang lên, Bạch Tố Mai đôi mắt đẹp trợn trắng, khóe môi xinh đẹp mỉm cười thỏa mãn, lắc lư vòng eo nghênh đón xâm nhập của hắn…

Bạch bạch bạch bạch bạch…

Lạc Nam không chút nhẹ nhàng, toàn lực cướp đoạt thân thể nàng, cảm giác côn thịt như muốn nổ tung trong âm đạo thê tử, sung sướng đến cực hạn…

“Thiếp sướng, thiếp yêu chàng, chàng thật mạnh mẽ, mau làm chết thiếp!” Bạch Tố Mai bị chơi khiến bộ ngực lắc lư liên tục..

Lạc Nam vừa nhấp vào nàng, hai bàn tay tìm đến âm đạo của Tử Âm và Trúc Loan, ba ngón tay đút vào bên trong, không ngừng ra ra vào vào…

Hồng Liên và Tình Nhi ôm chầm lấy nhau, hai tỷ muội vuốt ve cơ thể nhau, hôn môi nhau, thay phiên nhau thủ dâm, cảnh tượng mê ly vô cùng…

Lạc Nam thấy tình cảnh này, sung sướng như muốn nổ tung, càng thêm tăng tốc độ xâm nhập âm đạo Bạch Tố Mai…

“Hừ, sướng, thiếp muốn chết, thiếp sắp ra rồi!” Bạch Tố Mai toàn thân rung rẩy kịch liệt, cơ thể nàng ngày một mẫn cảm khi đối diện với hắn…

Lạc Nam nghe vậy, lật ngửa nàng dậy, đè xuống cơ thể trắng mịn của nàng, tìm đến đôi môi hồng thơm ngát ôn nhu hôn hít…

Bên dưới dương vật gia tăng tốc độ, như một máy khâu trước từng bước cuối cùng…

“Á, thiếp ra, thiếp ra, mau ra cùng thiếp, lắp đầy bên trong thiếp đi chủ nhân!” Bạch Tố Mai bị hắn hôn môi, chỉ có thể rên ư ử trong cổ họng, tiến hành truyền âm…

Lạc Nam cảm giác vách âm đạo của nàng co bóp dữ dội, bên trong như có lực lượng muốn hút lấy hắn, dập mạnh liên tục…

Rốt cuộc, gồng mình bắn mạnh..

Vô số tinh hoa nóng hổi tràn ngập tử cùng nàng…

Lạc Nam ôn nhu liếm láp sạch sẽ mồ hôi trên mặt Bạch Tố Mai, không quên yêu thương hôn môi nàng một cái, lúc này từ từ rút ra dương vật…

Bạch Tố Mai mỉm cười thỏa mãn, cơn sướng phủ đầy toàn thân khiến nàng chỉ có thể thở gấp nhìn hắn…

Hai mép âm đạo hơi sưng đỏ, một hổn hợp trắng đục từ bên trong chảy ra, tận sâu trong cái lỗ vẫn thấy từng thớ thịt đang nhẹ nhàng co bóp…

 

Lỗ nhị của nàng đã sớm ướt nhẹp, trông hấp dẫn vô cùng…

Bất quá thấy nàng mệt mỏi, Lạc Nam đặt Tố Mai sang một bên…

Hắn ngã người nằm ngửa xuống nệm, dương vật vẫn khỏe khoắn hung tợn vươn cao…

“Lão bà, cưỡi ngựa đi!” Lạc Nam kéo thân thể trần truồng của Mộc Tử Âm cười nói…

“Hứ, mau làm thiếp sướng, còn Hồng Liên các nàng kìa!” Mộc Tử Âm yêu kiều thở gấp, tách ra hai chân, dùng tay cầm lấy côn thịt cứng ngắt của hắn canh chuẩn lỗ nhỏ của mình, dùng sức ngồi xuống…

Hự…

Hai âm thanh thoải mái cùng lúc vang lên, Mộc Tử Âm động tình đến cực hạn, bắt đầu nhún nhảy trên dương vật hắn…

Bạch bạch bạch…

Nàng dùng lực rất mạnh, mỗi lần dương vật của hắn đều đâm tận cùng tử cung, sung sướng rên rỉ, bộ ngực hùng vĩ nhấp nhô lên xuống…

Diễm Hồng Liên thấy thế, vội vàng tìm đến miệng Lạc Nam, âm đạo áp xuống miệng hắn, ngồi đối diện Mộc Tử Âm…

Lạc Nam chiều ý thê tử, vươn lưỡi vào âm đạo nàng, mạnh mẽ khuấy động…

“Hai lão bà, mau hôn nhau cho lão công xem!” Hắn truyền âm nói…

Diễm Hồng Liên cùng Mộc Tử Âm hơi sửng sốt, rất nhanh chiều ý nam nhân, hai vị phụ nhân tuyệt mỹ thành thục ôm chầm lấy nhau…

Có thể thấy hai bầu ngực sửa của các nàng đang ép chặt vào nhau, môi tìm đến môi…

Lạc Nam bị kích thích tột độ, nhìn hai cái lưỡi ngọt lịm của các nàng không ngừng dây dưa quấn quít, hắn càng ra sức ưởn hông, xâm nhập đến tận cùng cơ thể Mộc Tử Âm…

Đầu lưỡi cũng không chịu thua kém, liên tục liếm láp hột le của Diễm Hồng Liên, khiến hai nàng vừa hôn nhau vừa thở gấp liên tục…

Mà Diễm Điệp Tình cùng Lý Trúc Loan lại ngơ ngẩn nhìn tỷ tỷ cùng sư phụ mình thân mật, hai nàng quay sang nhìn đối phương…

“Hừ”

Vẫn bản tính ganh đua háo thắng, cả hai hừ một tiếng xoay mặt sang nơi khác…

Lạc Nam bắt gặp tình cảnh này, trong đầu xuất hiện ý nghĩ xấu xa…

Nhẫn hắc lâu trong tay hơi lóe sáng, hai luồng khí lãn màu hồng nhạt tiến vào mũi hai nữ…

Liệt Tình Hương…

Lạc Nam đã thành công bào chế thứ này theo chỉ dẫn của Tà Hoàng từ lâu, chẳng qua chưa có dịp sử dụng…

Tình Nhi và Trúc Loan rùng mình, cơn nứng tột độ dâng trào, hai nữ bất chấp mâu thuẫn ôm chầm lấy nhau…

Hai đôi môi hồng nhuận tham lam nút lấy nhau, bàn tay tìm đến âm đạo đối phương, ngón tay đút vào…

“Hừ, thoải mái, sướng quá!”

Hai thiếu nữ rên rỉ yêu kiều, toàn thân tê dại…

“Hừ hừ hừ, miệng muội thật ngọt, trách không được lão công thích hôn muội!”

Qua hồi lâu, Mộc Tử Âm tách môi, nhìn Diễm Hồng Liên khen ngợi…

“Tỷ quá lời, môi tỷ mềm mại thơm ngát, lại nồng nàn như rượu ngon, phu quân quả thật tốt số!” Diễm Hồng Liên xoa nắn bầu ngực của Mộc Tử Âm, nhoẻn miệng cười rực rỡ…

“Tiện nghi nhất chính là hắn, sau này tỷ muội chúng ta hôn nhau, không cho hắn xen vào!” Mộc Tử Âm trêu chọc…

“Khanh khách, đúng vậy, chọc tức chết hắn!” Diễm Hồng Liên cười khanh khách phụ họa…

Lạc Nam nghe vậy buồn cười, mạnh mẽ xoay người ngồi dậy, lật sấp hai nữ lại theo kiểu chó…

 

Bốp bốp bốp…

Hắn vỗ bôm bốp lên hai bờ mông căn tròn, cười hà hà nói:

“Dám cho phu quân ra rìa, chấp hành gia pháp!”

Theo sau đó, một lần nữa cắm phập dương vật vào sâu trong âm đạo Hồng Liên, nhấp mạnh kịch liệt…

“Á, chết thiếp! Phê quá, sướng quá, gia pháp của chàng thật tuyệt!” Hồng Liên rên rỉ oai oái…

Lạc Nam nhấp vài chục cái thì rút ra, đâm phập vào người Mộc Tử Âm đang ở bên cạnh…

“Ưm, sướng, hừ sướng, mạnh đi chàng, làm chết thiếp!”

Hai nữ như hai mẫu cẩu, chổng mông lên mặc hắn luân phiên ra vào…

Hắn vừa nhấp vừa vỗ chan chát lên hai bờ mông căn tròn trắng mịn, rốt cuộc…

Theo ba tiếng thét dài, Lạc Nam lần lượt bắn thẳng vào người hai vị phu nhân thành thục của mình…

Ôm chầm hai nàng vào lòng, ngã người xuống nệm…

Ba người vuốt ve ôm ấp nhau, hai nữ thỏa mãn cười rạng rở, càng thêm xinh đẹp…

“Chơi muội muội đi chàng!” Diễm Hồng Liên lấy lại chút tinh thần, nhìn Tình Nhi đang thân mật cùng Trúc Loan, lên tiếng nói…

“Không vội, để xem hai nàng ấy sau này còn cãi nhau không?” Lạc Nam cười cười, lấy ra một Lưu Ảnh Thạch có công dụng ghi hình hắn mua được không lâu…

Quay lại cảnh tượng của hai thiếu nữ…

Lý Trúc Loan và Diễm Điệp Tình lúc này đã thi triển thế 69, không ngừng liếm mút âm đạo của nhau, cảnh tượng mê hoặc không sao tả hết…

Lạc Nam quay phim hồi lâu, tạm thấy ổn, bắt đầu tiến lại, đè hai nàng nằm ngửa xuống nệm, tách ra hai đôi chân ngọc…

Dương vật một lần nữa lắp đầy…

Lại một lần nữa hắn luân phiên sủng hạnh hai vị thê tử, khi thì nhấp vào Trúc Loan, khi thì dập mạnh Điệp Tình…

Hai nàng trúng Liệt Tình Hương nên chỉ có thể điên cuồng rên rỉ, âm thanh vang vọng toàn bộ Linh Giới Châu, thoải mái vô cùng…

Bên trên Cung Đình Thụ…

Mặc dù khoảng cách từ Tầng 2 rất cao so với mặt đất, nhưng đối với tu sĩ Nguyên Anh lại rõ ràng vô cùng…

Trước cửa Thi Cầm Cung…

Liễu Thi Cầm mắt đẹp mê ly nhìn xuống tình cảnh dâm loàng nhưng tràn ngập yêu thương phía dưới…

Không biết từ khi nào, bàn tay nàng đã vô thức xoa xoa bầu ngực, trong miệng liên tục gọi Tiểu Nam…

Âm đạo đã sớm ướt đẩm, nội khó rít rít rất khó chịu…

“Tiểu Nam của thiếp thật mạnh mẽ!”

Âm thanh tràn ngập tự hào thủ thỉ từ đôi môi…

Băng Linh Cung…

“Ưm, cô gia thật lợi hại, tiểu thư chịu nổi chàng sủng hạnh hay không nhỉ? Linh Nhi nhất định sẽ giúp Tiểu Thư hầu hạ chàng!”

Băng Linh Nhi tò mò quan sát, lẩm bẩm một câu như vậy…

Uyển Dung Cung…

Thình thịch, thình thịch, thình thịch…

Từ lồng ngực đầy đặn, âm thanh tim đập của Nam Cung Uyển Dung vang vọng, ngay cả chính bản thân nàng cũng nghe được…

“Ngọc tỷ, ngươi đem muội lừa gạt đến nơi nào thế này?”

Nàng cắn chặt đôi môi đỏ mọng, u oán lẩm bẩm một tiếng, chỉ là trong lời nói không hề có chút tức giận nào…

Trong lúc nhất thời, đối với tương lai phía trước lần đầu xuất hiện vẻ mong chờ…

Nhược Tuyết Cung…

“Vô sỉ, sao hắn lại dám hoang dâm giữa thanh thiên bạch nhật?”

Hoa Ngọc Phượng quay mặt sang hai vị tỷ muội hét to…

Tô Mị không để ý lời nói của nàng, gương mặt đỏ như trái táo chín, không thể rời mắt khỏi hình ảnh phía dưới, nam nhân của nàng thật hung mãnh, đưa lần lượt từng nữ nhân lên đỉnh nhưng không mệt mỏi chút nào…

“Phu quân cùng các vị tỷ muội ân ái, chuyện này hết sức bình thường a!” Yên Nhược Tuyết ôn hòa cười nói, bàn tay nhẹ mân mê cánh môi…

“Nhược Tuyết muội điên rồi! Muội không ghen? Không giận sao?” Hoa Ngọc Phượng trừng to mắt…

“Ghen giận thì được gì chứ? Chàng vẫn yêu thương muội đấy thôi, huống hồ một mình muội cũng không thể nhận hết ân sủng của chàng a, cơ thể muội chịu không nổi đâu!” Yên Nhược Tuyết nhoẻn miệng cười…

Hoa Ngọc Phượng vỗ vỗ trán, nàng cảm thấy mình đã cạn lời…

“Tam muội, làm chuyện đó thoải mái lắm sao?” Tô Mị tò mò mảnh liệt…

“Phu quân quả thật làm muội như muốn lên tiên vậy!” Yên Nhuọec Tuyết hạnh phúc tràn đầy đáp…

Nàng quay sang Tô Mị nói tiếp: “Hay tỷ cũng xuống cùng chàng đi, chàng rất sủng tỷ mà!”

Tô Mị cắn môi, cuối cùng lắc đầu ỏn ẻn: “Tỷ chưa chuẩn bị tâm lý!”

Yên Nhược Tuyết nghe vậy cười cười, chợt nàng mong chờ nói:

“Vậy hai tỷ tiếp tục xem, muội thèm chàng lắm rồi!”

Nói xong, trước ánh mắt trợn tròn của chúng nữ…

Yên Nhược Tuyết như tiên nữ giáng trần bay xuống Cung Đình Thụ…

Từ trên không trung, từng lớp y phục trên người nàng lần lượt cởi bỏ, tung bay phất phới…

Cho đến cuối cùng, thân thể tuyệt mỹ mê người hiện ra…

Lạc Nam ngẩng đầu nhìn thê tử trần truồng vừa đến trước mặt…

Hắn cưng chiều cười một tiếng, đặt Tình Nhi cùng Trúc Loan đã sớm thỏa mãn sang bên cạnh…

“Phu quân yêu thiếp!” Yên Nhược Tuyết mê ly cầu khẩn…

Lạc Nam giang tay, đem thân thể trần truồng nhẹ ôm vào lòng…

Môi tìm đến môi…

Đại chiến lại diễn ra…

Xuân sắc khắp trời…

Trước
image
Chương 151
  • Chương 0
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 102
  • Chương 105
  • Chương 106
  • Chương 107
  • Chương 108
  • Chương 109
  • Chương 110
  • Chương 112
  • Chương 113
  • Chương 114
  • Chương 115
  • Chương 116
  • Chương 117
  • Chương 118
  • Chương 119
  • Chương 120
  • Chương 121
  • Chương 122
  • Chương 123
  • Chương 124
  • Chương 125
  • Chương 126
  • Chương 127
  • Chương 128
  • Chương 129
  • Chương 130
  • Chương 131
  • Chương 132
  • Chương 133
  • Chương 134
  • Chương 135
  • Chương 136
  • Chương 137
  • Chương 138
  • Chương 139
  • Chương 140
  • Chương 141
  • Chương 142
  • Chương 143
  • Chương 144
  • Chương 145
  • Chương 146
  • Chương 147
  • Chương 148
  • Chương 149
  • Chương 150
  • Chương 151
  • Chương 152
  • Chương 153
  • Chương 154
  • Chương 155
  • Chương 156
  • Chương 157
  • Chương 158
  • Chương 159
  • Chương 160
  • Chương 161
  • Chương 162
  • Chương 164
  • Chương 165
  • Chương 166
  • Chương 167
  • Chương 168
  • Chương 169
  • Chương 170
  • Chương 171
  • Chương 172
  • Chương 173
  • Chương 174
  • Chương 175
  • Chương 177
  • Chương 178
  • Chương 179
  • Chương 180
  • Chương 181
  • Chương 182
  • Chương 183
  • Chương 184
  • Chương 185
  • Chương 186
  • Chương 187
  • Chương 188
  • Chương 189
  • Chương 190
  • Chương 191
  • Chương 192
  • Chương 193
  • Chương 194
  • Chương 195
  • Chương 196
  • Chương 197
  • Chương 198
  • Chương 199
  • Chương 200
  • Chương 201
  • Chương 202
  • Chương 203
  • Chương 204
  • Chương 205
  • Chương 206
  • Chương 207
  • Chương 208
  • Chương 209
  • Chương 210
  • Chương 211
  • Chương 212
  • Chương 213
  • Chương 214
  • Chương 215
  • Chương 216
  • Chương 217
  • Chương 218
  • Chương 219
  • Chương 220
  • Chương 221
  • Chương 222
  • Chương 223
  • Chương 224
  • Chương 225
  • Chương 226
  • Chương 227
  • Chương 228
  • Chương 229
  • Chương 230
  • Chương 231
  • Chương 232
  • Chương 233
  • Chương 234
  • Chương 235
  • Chương 236
  • Chương 237
  • Chương 238
  • Chương 239
  • Chương 240
  • Chương 241
  • Chương 242
  • Chương 243
  • Chương 244
  • Chương 245
  • Chương 246
  • Chương 247
  • Chương 248
  • Chương 249
  • Chương 250
  • Chương 251
  • Chương 252
  • Chương 253
  • Chương 254
  • Chương 255
  • Chương 256
  • Chương 257
  • Chương 258
  • Chương 259
  • Chương 260
  • Chương 261
  • Chương 262
  • Chương 263
  • Chương 264
  • Chương 265
  • Chương 266
  • Chương 267
  • Chương 268
  • Chương 269
  • Chương 270
  • Chương 271
  • Chương 272
  • Chương 273
  • Chương 274
  • Chương 275
  • Chương 276
  • Chương 277
  • Chương 278
  • Chương 279
  • Chương 280
  • Chương 281
  • Chương 282
  • Chương 283
  • Chương 284
  • Chương 285
  • Chương 286
  • Chương 287
  • Chương 288
  • Chương 289
  • Chương 290
  • Chương 291
  • Chương 292
  • Chương 293
  • Chương 294
  • Chương 295
  • Chương 296
  • Chương 297
  • Chương 298
  • Chương 299
  • Chương 300
Tiếp

TRUYỆN ĐỀ CỬ

Loading...
error: Content is protected !!