" " ""

Con Đường Bá Chủ

Chương 169: Toàn diệt
Trước
image
Chương 169
  • Chương 0
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 102
  • Chương 105
  • Chương 106
  • Chương 107
  • Chương 108
  • Chương 109
  • Chương 110
  • Chương 112
  • Chương 113
  • Chương 114
  • Chương 115
  • Chương 116
  • Chương 117
  • Chương 118
  • Chương 119
  • Chương 120
  • Chương 121
  • Chương 122
  • Chương 123
  • Chương 124
  • Chương 125
  • Chương 126
  • Chương 127
  • Chương 128
  • Chương 129
  • Chương 130
  • Chương 131
  • Chương 132
  • Chương 133
  • Chương 134
  • Chương 135
  • Chương 136
  • Chương 137
  • Chương 138
  • Chương 139
  • Chương 140
  • Chương 141
  • Chương 142
  • Chương 143
  • Chương 144
  • Chương 145
  • Chương 146
  • Chương 147
  • Chương 148
  • Chương 149
  • Chương 150
  • Chương 151
  • Chương 152
  • Chương 153
  • Chương 154
  • Chương 155
  • Chương 156
  • Chương 157
  • Chương 158
  • Chương 159
  • Chương 160
  • Chương 161
  • Chương 162
  • Chương 164
  • Chương 165
  • Chương 166
  • Chương 167
  • Chương 168
  • Chương 169
  • Chương 170
  • Chương 171
  • Chương 172
  • Chương 173
  • Chương 174
  • Chương 175
  • Chương 177
  • Chương 178
  • Chương 179
  • Chương 180
  • Chương 181
  • Chương 182
  • Chương 183
  • Chương 184
  • Chương 185
  • Chương 186
  • Chương 187
  • Chương 188
  • Chương 189
  • Chương 190
  • Chương 191
  • Chương 192
  • Chương 193
  • Chương 194
  • Chương 195
  • Chương 196
  • Chương 197
  • Chương 198
  • Chương 199
  • Chương 200
  • Chương 201
  • Chương 202
  • Chương 203
  • Chương 204
  • Chương 205
  • Chương 206
  • Chương 207
  • Chương 208
  • Chương 209
  • Chương 210
  • Chương 211
  • Chương 212
  • Chương 213
  • Chương 214
  • Chương 215
  • Chương 216
  • Chương 217
  • Chương 218
  • Chương 219
  • Chương 220
  • Chương 221
  • Chương 222
  • Chương 223
  • Chương 224
  • Chương 225
  • Chương 226
  • Chương 227
  • Chương 228
  • Chương 229
  • Chương 230
  • Chương 231
  • Chương 232
  • Chương 233
  • Chương 234
  • Chương 235
  • Chương 236
  • Chương 237
  • Chương 238
  • Chương 239
  • Chương 240
  • Chương 241
  • Chương 242
  • Chương 243
  • Chương 244
  • Chương 245
  • Chương 246
  • Chương 247
  • Chương 248
  • Chương 249
  • Chương 250
  • Chương 251
  • Chương 252
  • Chương 253
  • Chương 254
  • Chương 255
  • Chương 256
  • Chương 257
  • Chương 258
  • Chương 259
  • Chương 260
  • Chương 261
  • Chương 262
  • Chương 263
  • Chương 264
  • Chương 265
  • Chương 266
  • Chương 267
  • Chương 268
  • Chương 269
  • Chương 270
  • Chương 271
  • Chương 272
  • Chương 273
  • Chương 274
  • Chương 275
  • Chương 276
  • Chương 277
  • Chương 278
  • Chương 279
  • Chương 280
  • Chương 281
  • Chương 282
  • Chương 283
  • Chương 284
  • Chương 285
  • Chương 286
  • Chương 287
  • Chương 288
  • Chương 289
  • Chương 290
  • Chương 291
  • Chương 292
  • Chương 293
  • Chương 294
  • Chương 295
  • Chương 296
  • Chương 297
  • Chương 298
  • Chương 299
  • Chương 300
Tiếp

Âm thanh vang vọng đất trời, lại mang theo ý bao che đến cực điểm khiến sắc mặt toàn thể người ở đây thay đổi…

Người của Hải Tặc Cá Mập Đen sắc mặt trầm xuống, ngưng trọng nhìn kẻ cầm đầu là Hắc Ngao vừa bị đánh bay…

Có thể đánh bay đường chủ của bọn họ, kẻ vừa đến không thể xem thường…

Trái ngược với đó, người của Hải Hồng Phái trong mắt lóe lên tia hy vọng, chờ mong nhìn về phương xa…

“Tiểu nhi phương nào nói lời ngông cuồng?”

Hắc Ngao chật vật đứng dậy, bàn tay thu hồi Chùy Gai, phẫn nộ rống giận…

Thủy Mặc rơi sắp xuống boong thuyền, vài ba tên đệ tử của Hải Hồng Phái nhao nhao chạy lại đỡ hắn…

Thủy Mặc chẳng quan tâm thương thế trên cơ thể, ngẩng đầu nhìn lên thiên không…

Khuất sau đám mây, lôi đình màu tím điên cuồng lấp lóe, chính lực lượng kia đã cứu tính mạng của hắn…

“Tam Thiên Lôi Động…”

Rốt cuộc, trước ánh mắt tò mò của vô số người, âm thanh điện quang ầm ầm vang lên, một thân ảnh hóa thành lôi đình tử sắc ngang trời mà đến…

“Thiên Quân Kích Pháp – Hoành Tảo Thiên Quân!”

Âm thanh nam tử ngạo nghễ vang vọng không gian, không vội vàng tấn công Hắc Ngao, trái lại lấy thế sét đánh không kịp bưng tai, quét ngang toàn bộ thành viên hải tặc Cá Mập Đen đang lơ lửng trên bầu trời…

ẦM ẦM ẦM…

Đám người chỉ thấy hoa mắt chóng mặt, theo sau đó là từng tên từng tên Hải Tặc Cá Mập Đen bị nện bay ra ngoài, máu tươi đầm đìa tanh tưởi cả bầu trời, có tên thậm chí bị nện đến nát bấy, chết không toàn thây…

Mười tên, hai mươi tên, ba mươi tên…

Chỉ trong vài hơi hô hấp, hơn ba mươi tên Nguyên Anh Kỳ của Cá Mập Đen bị thân ảnh khuất trong Lôi Đình màu tím kia đánh bay ra khỏi chiến trường…

Kẻ chết người trọng thương, cảnh tượng hết sức khủng bố…

“Lực lượng này…” Thủy Mặc đôi mắt kinh ngạc, không biết người vừa đến là ai…

“Đáng chết, thứ đồ gì?” Hắc Ngao điên cuồng rống giận, tốc độ của tia lôi đình màu tím kia quá nhanh, khiến hắn chỉ thấy một đoàn tàn ảnh…

Bất quá với kinh nghiệm của một hải tặc khét tiếng, hắn biết kẻ vừa đến muốn bảo vệ người của Hải Hồng Phái, ý niệm vừa động, một lần nữa cầm chặt Chùy Gai trên tay, hướng về Thủy Mặc đang trọng thương trên mặt đất nhào đến…

ẦM…

Quả nhiên có hiệu quả, lôi đình màu tím kia lập tức hạ không mà đến, ngăn cản phía trước người Thủy Mặc…

Từ trên cao lạnh lùng nhìn chằm chằm vẻ mặt dữ tợn của Hắc Ngao…

“Ta nói động đến bọn hắn, chết!”

Âm thanh hờ hững nhàn nhạt truyền ra, toàn thể mọi người rốt cuộc chứng kiến được thân ảnh vừa đến là gì…

Không…phải nói là hai thân ảnh…

Một con yêu thú oai hùng đến cực điểm, bộ lông trắng xóa uy vũ tung bay, đôi cánh vươn cao trong gió biển, tứ chi linh động rắn chắc, cặp mắt sắt lẹm mang theo vô tận sát khí, quanh thân thể nó lôi đình màu tím đang không ngừng chóp động…

Hiển nhiên tốc độ khiến mọi người không kịp quan sát chính là do nó thi triển…

Uy áp vô hình tỏa ra làm không ít người thở không ra hơi…

Tử Lôi Sư Bàng…

Bên trên lưng nó, một thanh niên nam tử diện mạo tà mị, mái tóc dài tung bay, một con mắt màu trắng lạnh lùng đến cực điểm, tay cầm Giao Vương Kích như nhất tôn chiến thần…

Không thể nghi ngờ, âm thanh vừa rồi là do người thanh niên này phát ra…

Thủy Mặc đè nén thương thế toàn thân, nhìn bóng lưng nam tử ngự trên lưng thú, oai phong ngăn trở trước mặt của mình…

“Hắn so với ta còn nhỏ tuổi hơn…” Lẩm bẩm một tiếng, cảm nhận được uy áp mạnh mẽ từ người thanh niên kia, trong mắt Thủy Mặc xuất hiện một tia kính nể…

“Ngươi là ai? Dám xen vào chuyện của Cá Mập Đen?” Hắc Ngao quát lạnh uy hiếp…

Cá Mập Đen là băng nhóm tung hoành khét tiếng lâu năm trên biển, thành viên hàng vạn, thực lực mạnh mẽ, lại chiếm đoạt không ít hòn đảo làm địa bàn…

Cầm đầu băng đảng là một Luyện Hư Kỳ tu sĩ, mà Hắc Ngao hắn chỉ là một tên Đường Chủ đang lĩnh đội mà thôi…

Vì thế không ngần ngại mở miệng uy hiếp Lạc Nam…

Bất quá đối với Lạc Nam mà nói, hắn chẳng cần quan tâm nhiều như vậy làm gì…

Giao Vương Kích mang theo lực lượng hủy diệt, từ trên lưng Tiểu Sư nện xuống đầu Hắc Ngao…

“Muốn chết!” Hắc Ngao vung lên Chùy Gai đón đỡ, bị đẩy lùi liên tục hàng trăm bước, cánh tay tê rần…

“Toàn lực ra tay, giết sạch người của Hải Hồng Phái!” Hắn nhìn đám Hải Tặc còn sót lại, oán độc hạ lệnh…

“Tiểu Sư, làm gỏi bọn chúng!” Lạc Nam nhảy xuống, nói nhẹ một tiếng…

RỐNG…

Tiểu Sư hiểu ý rống to một tiếng, hóa thành lôi đình bay đi…

Những nơi nó đi qua, hải tặc Cá Mập Đen người ngã ngựa đổ…

Móng vuốt sắt lẹm kết hợp tử sắc lôi đình, không tu sĩ nào trụ nổi một kích của Tiểu Sư…

Tu sĩ Hải Hồng Phái thấy vậy, sĩ khí được gia tăng lên đỉnh điểm, điên cuồng ra tay…

Có sự gia nhập của Tiểu Sư và số lượng thành viên băng Hải Tặc bị hạ gục từ trước, ưu thế hoàn toàn nghiên về Hải Hồng Phái…

“Nguyên Anh Viên Mãn mà dám để sủng vật lợi hại rời đi? Ngu ngốc!” Hắc Ngao thấy mục đích mình muốn đã đạt được, cười lạnh một tiếng…

Theo như cái nhìn của hắn, Lạc Nam sở dĩ mạnh mẽ hoàn toàn là nhờ Tiểu Sư bên cạnh, dù sao thì đây chính là Ngũ giai yêu thú đấy…

Vì thế hắn nghĩ cách để Tiểu Sư phải rời đi, còn Lạc Nam ở lại chiến đấu cùng hắn…

Khi đó một Hóa Thần Trung Kỳ như hắn dễ dàng làm thịt Lạc Nam…

Không thể không nói tên này kinh nghiệm chiến đấu rất lão luyện, chỉ trong thời gian ngắn đã tính toán được nhiều bước như vậy…

Bất quá đáng tiếc, đối thủ của hắn lại là Lạc Nam…

“Phá Sơn Chùy!”

Hắc Ngao cười gằn một tiếng, vô biên vô tận Thổ Linh Lực hội tụ, lực lượng của một chùy này có thể Phá Sơn, hướng Lạc Nam đập mạnh…

Cận chiến là thứ Lạc Nam chưa bao giờ e ngại, cười nhạt một tiếng, Linh Thổ Đỉnh cấp tốc xoay tròn…

RỐNG…

Âm thanh rền vang đất trời, Thổ Hùng ngạo nghễ xuất hiện, như một tôn hệ vệ trung thành đứng sau Lạc Nam, nó ngoan cường nhìn Hắc Ngao đang lao đến…

Bước lên một bước, đôi tay lực lưỡng hướng về Chùy Gai kia nện xuống…

ẦM…

Làn sóng linh lực lan tỏa ra sau cú va chạm, không ít tu sĩ cấp thấp té ngã trên mặt thuyền…

Trước một kích của Hóa Thần Trung Kỳ như Hắc Ngao, đôi tay của Thổ Hùng nát vụn, bất quá lại đem Hắc Ngao một lần nữa đẩy lùi…

Nhân cơ hội này, Lạc Nam quỷ mị biến mất, một lần nữa đã xuất hiện bên cạnh Hắc Ngao, lực lượng thể tu kết hợp với Mộc linh lực…

“Mộc Hình Quyền!”

Bàn tay ngưng tụ thành thân cây cổ thụ, đấm mạnh…

Phốc…

Hắc Ngao như miếng giẻ rách bị nện ngay gương mặt, bay thẳng ra bên ngoài, đụng gảy vách chiến thuyền mới dừng lại thân thể…

 

“Làm sao có thể? Đây rốt cuộc là vũ kỹ gì?” Hắc Ngao hoảng sợ nhìn Thổ Hùng lại một lần nữa ngưng tụ, đang lao nhanh về phía hắn…

Lạc Nam chẳng rãnh nói nhảm cùng tên này, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ triển khai, Giao Vương Kích bá đạo đâm tới…

Hắc Ngao hoảng sợ muốn mạng, một lần nữa dùng công kích đẩy lùi Thổ Hùng, chật vật phi thân lên không trung, muốn tạm thời né tránh Lạc Nam…

Đáng tiếc đó chỉ là mơ mộng của hắn…

Tốc biến triển khai, thân ảnh Lạc Nam lại quỷ dị biến mất…

Hắc Ngao chỉ cảm thấy tóc gáy toàn thân dựng đứng, hét ầm lên:

“Thổ Linh Giáp!”

Toàn thân hắn nhanh chóng được Thổ hệ lực lượng bao trùm, trở nên rắn chắc đến cực điểm…

Lạc Nam chẳng quan tâm, thân hình xuất hiện sau lưng Hắc Ngao, một kích nện mạnh vào lưng hắn…

ẦM…

Hắc Ngao vừa mới bay lên không trung, một lần nữa bị nện rơi xuống biển…

Thổ Linh Giáp trên người nát bấy, nhưng thành công giữ mạng cho hắn, chỉ là lúc này toàn thân Hắc Ngao đã máu me đầm đìa, y phục vở nát, trọng thương rồi…

“Quá mạnh…thật là quá mạnh!”

Thủy Mặc đem toàn bộ trận chiến thu vào trong mắt, chỉ cảm thấy danh tiếng thiên tài của mình hoàn toàn là đồ bỏ khi so sánh với thanh niên này…

“Khốn kiếp, ngươi rốt cuộc là ai? Từ bao giờ Hải Châu Đại Lục xuất hiện nhân vật như vậy?” Hắn Ngao hoảng sợ thật sự, biết nếu không nghĩ được cách nào khác, ngày hôm nay hắn phải bỏ mạng tại nơi này…

“Ngươi nói nhảm quá nhiều!” Lạc Nam nói nhẹ một câu, Mị Ảnh Tiêu Dao Bộ triển khai tiếp cận…

“Đáng chết!” Hắc Ngao oán độc gầm một tiếng, dốc hết sức bình sinh thi triển một kích tối hậu…

Chùy Gai trở nên phình to, sau lưng Hắc Ngao xuất hiện ảo ảnh của một ngọn núi lớn, hiển nhiên đây là một vũ kỹ khá mạnh mẽ…

Chỉ tiếc, đối thủ của hắn là một yêu nghiệt…

Trước một Chùy như ngọn núi kia nện xuống đầu mình, Lạc Nam không lùi mà tiến…

“Hoành Tảo Thiên Quân!”

Giao Vương Kích gầm rống kinh người, mang theo lực lượng trấn áp thiên quân vạn mã, hướng Chùy Gai cứng đối cứng…

Đối với một kẻ như Hắc Ngao, Lạc Nam chẳng cần phức tạp thi triển nhiều loại vũ kỹ làm gì, đơn giản mà thô bạo quét ngang là được…

Rắc…

Chùy Gai nát vụn trước tròng mắt muốn lòi ra của Hắc Ngao, Giao Vương Kích dễ dàng xuyên thủng trái tim hắn…

“Ngươi…Cá Mập Đen sẽ không bỏ qua cho ngươi…”

Máu tươi chảy dài nơi khóe miệng, Hắc Ngao trợn trắng mắt oán hận nhìn Lạc Nam, oán hận trùng thiên nói…

“Kẻ chết nói nhảm như thế làm gì?” Lạc Nam cầm Kích xoay mạnh…

Lồng ngực Hắc Ngao nát bấy…ngay cả Nguyên Anh của hắn cũng bị lực lượng mạnh mẽ của Hoành Tảo Thiên Quân chấn đến tan vỡ…

“Đoạt Hồn!”

Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn triển khai…

Từ khi luyện hóa Ôn Hồn Liên, hồn lực tu vi của Lạc Nam đã sánh ngang Nguyên Anh Hậu kỳ…

Bất quá những trận chiến sau đó tại U Nguyên Đại Lục và lần Khảo Hạch thứ 3…linh hồn của đám yêu thú và kẻ thù đoạt được đều được Lạc Nam dùng vào mục đích khác…

Đó chính là nâng cấp Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn…

Đẳng cấp ban đầu của Bạch Nguyệt Đoạt Hồn Nhãn chỉ là pháp bảo Thiên Cấp Hạ Phẩm…sau hai trận chiến lớn tại U Nguyên và Khảo hạch lần 3, hấp thụ số lượng lớn linh hồn mang lại…

 

Nó đã thăng cấp đến Thiên Cấp Thượng Phẩm…gia tăng phạm vi của Thấu Thí Vạn Lý và khả năng Nhìn Xuyên Yếu Điểm một cách đáng kể cho bản thân Lạc Nam…

Cũng nhờ đó mà Lạc Nam mới phát hiện được tung tích của tên sát thủ tên Luyện trong lần thi triển thân pháp ám sát mình lần trước…

Lúc này đây, một lần nữa dùng đến Đoạt Hồn, thôn phệ hoàn toàn hồn phách của Hắc Ngao…

Cảm thấy hồn lực của mình gia tăng một chút không đáng kể, Lạc Nam lắc đầu nhìn lên không trung…

Trên bầu trời, từ số lượng hàng trăm tên Hải Tặc, lúc này còn mười một tên…

Tiểu Sư lúc này đang tiến đánh hai tên Hóa Thần Sơ Kỳ, tốn không ít thời gian…

“Người của Hải Hồng Phái lùi lại!”

Lạc Nam truyền âm…

Đám tu sĩ Hải Hồng Phái nghe vậy vội vàng rút về chiến thuyền…

Bỏ lại chín tên tu sĩ Nguyên Anh Cá Mập Đen đang hoảng sợ nhìn thi thể nát bấy của Hắc Ngao…

“Sâm Lâm Vạn Trượng – Lăng Mộ Cát!”

Lạc Nam cười lạnh một tiếng, hai tay nâng lên không trung…

Thiên Mộc Đỉnh cùng Linh Thổ Đỉnh lần nữa ù ù chuyển động, cấp tốc hình thành…

“Trốn, tha mạng a”

Đám Hải Tặc sắt mặt không còn chút máu, điên cuồng phân tán muốn bỏ chạy…

Đáng tiếc trước hai loại vũ kỹ có phạm vi rộng như lưới trời, rất nhanh cả bọn bị vây nhốt trong Sâm Lâm cùng Lăng Mộ…

“Bạo!”

Lạc Nam hờ hững phun ra một chữ…

ẦM ẦM

Sâm Lâm cùng Lăng Mộ đồng loạt nổ tung, tạo thành hai đám mây hình nấm trên bầu trời…

Chín tên Nguyên Anh tu sĩ của Băng Cá Mập Đen, ngay cả Linh Hồn cũng tan biến, không ai thoát khỏi…

Mà lúc này, Tiểu Sư thành công vồ nát đầu một tên Hóa Thần, chỉ còn lại một tên…

“Xuyên Tinh Chỉ!”

Lạc Nam ngón tay điểm ra một chỉ, lực lượng bá đạo như có thể xuyên thủng ngôi sao phá không mà ra…

Tên Hóa Thần còn lại chỉ cảm thấy một tia sát khí đang tập trung vào mình, hoảng sợ muốn đào tẩu…

Xoẹt…

Nhưng tốc độ của Xuyên Tinh Chỉ vẫn luôn kinh khủng như vậy, dễ dàng xuyên thấu tim hắn…

ẦM

Tiểu Sư nhân cơ hội này, phun ra một tia lôi đình màu tím, đem thân thể hắn đánh thành tro bụi…

“Đem thuyền viên trên hai chiến thuyền Cá Mập kia toàn bộ đánh ngất!” Lạc Nam nhẹ nhàng truyền âm…

Tiểu Sư hiểu ý gật đầu, đôi cánh dài tung bay đến bầu trời hai chiến thuyền…

“Tha mạng a…”

“Tha mạng, chúng ta chỉ là tu sĩ nhỏ yếu, đừng giết chúng ta…”

Hàng trăm tu sĩ chưa đạt đến Nguyên Anh lên tiếng cầu khẩn…sợ hãi nhìn chằm chằm thân ảnh oai hùng của Tiểu Sư…

“RỐNG”

Câu trả lời cho bọn hắn là một tiếng rống to kinh thiên động địa, mang theo âm ba của Lôi Đình…

Sư Tử Hống, thiên phú công kích của Tiểu Sư…

Đám thuyền viên trên hai chiến thuyền Cá Mập toàn bộ ngất xỉu, có tên hai lỗ tai chảy đầy máu tươi…

Nhưng không một kẻ chết…

Làm xong tất cả, Tiểu Sư ngoan ngoãn hạ mình bay xuống, hóa thành sủng vật nhỏ tiếp tục nằm trên vai Lạc Nam…

Tĩnh…

Tĩnh đến cực hạn…

Bất kể nam nữ già trẻ còn sót lại của Hải Hồng Phái ngơ ngác nhìn cảnh tượng trước mặt hồi lâu, không người phát ra tiếng…

Máu me đỏ thẩm mặt biển, thi thể ngang dọc, trăm người ngất xỉu…

Toàn bộ chuyện này, do một người một thú gây ra…

Quá mức rung động, không có từ ngữ nào để diễn tả tâm tình của bọn hắn…

Chợt…

“Hoan hô, chúng ta sống rồi!”

“Sống haha, sống, chúng ta sống!”

“Cá Mập Đen chết rất hay! Một đám thổ phỉ giết người cướp của thành tính, không ít nữ nhân đáng thương rơi vào tay bọn hắn đều bị hiếp dâm thậm tệ, chết không nhắm mắt”

“Đúng vậy, một đám súc sinh không có tính người, chết tốt lắm!”

“Ông trời có mắt huhu, bọn súc sinh này rốt cuộc trả giá rồi!”

“Huhu, cô cô trên trời có linh, nhất định là ngươi phù hộ chúng ta, tên Hắc Ngao từng lăng nhục ngươi rốt cuộc đả chết!”

Toàn bộ tu sĩ của Hải Hồng Phái, chẳng có ai thương tiếc đám Cá Mập Đen, nếu không có Lạc Nam xuất hiện, người chết chính là bọn họ, bên trong còn có không ít nữ đệ tử, số phận bị lăng nhục là khó tránh khỏi…

“Đa tạ tiền bối cứu mạng!” Một đám đệ tử trẻ tuổi dắt tay nhau hướng Lạc Nam cung kính cúi đầu…

Lạc Nam gật đầu, im lặng nhìn đám tu sĩ Hải Hồng Phái ngửa mặt lên trời vui sướng khóc ròng, âm thầm nhíu mày…

Hắn không ngờ đám Cá Mập Đen này lại tàn nhẫn như vậy, nhất định trước đây không ít nữ nhân bị chúng lăng nhục mà chết…

Bất quá quy tắc của thế giới này luôn là như vậy, kẻ yếu chỉ có thể mặc kể mạnh vui đùa…

Lạc Nam không muốn mình và nữ nhân của mình trở thành nạn nhân, nên chỉ có thể không ngừng mạnh lên, mạnh hơn nữa mà thôi…

Thở phào một hơi nhẹ nhỏm…đang định xoay người rời đi…

“Vị đại ca này! Tiểu đệ chân thành mời ngươi về Hải Hồng Phái một chuyến, vạn lần đừng nên từ chối!” Thủy Mặc vẫn nằm bẹp trên mặt đất, bất quá vẫn lấy hết sức nhìn Lạc Nam cầu khẩn…

Lạc Nam trầm ngâm không đáp, sở dĩ hắn cứu Hải Hồng Phải là vì Đại Hồng Cước (Thủy Hồng Cước) có nguồn gốc từ môn phái này…

Thủy Hồng Cước theo Lạc Nam chinh chiến đã lâu, nhiều lần giúp hắn đối địch, nên hắn khá có cảm tình với Hải Hồng Phái…

Huống hồ ngoài trừ Thủy Hồng Cước, công pháp Thủy Hải Chân Quyết hắn mua cho tiểu nha đầu Liễu Mộng Mộng tại Liễu gia tu luyện cũng có nguồn gốc từ Hải Hồng Phái…

Theo một mặt nào đó mà nói, Lạc Nam có duyên với Hải Hồng Phái đấy…

Thấy hắn trầm ngâm, Thủy Mặc trong mắt lấp lóe một tia sùng bái, vội vàng nói tiếp:

“Tiểu đệ nhìn đại ca không phải người của Hải Châu Đại Lục, nhất định là cần tìm hiểu tinh tức nào đó, Hải Hồng Phái có thể cung cấp toàn bộ cho ngươi!”

Lạc Nam nghe vậy, không tiếp tục chần chờ nữa, gật đầu nói:

“Vậy tại hạ xin làm phiền quý phái một phen!”

Trước
image
Chương 169
  • Chương 0
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 102
  • Chương 105
  • Chương 106
  • Chương 107
  • Chương 108
  • Chương 109
  • Chương 110
  • Chương 112
  • Chương 113
  • Chương 114
  • Chương 115
  • Chương 116
  • Chương 117
  • Chương 118
  • Chương 119
  • Chương 120
  • Chương 121
  • Chương 122
  • Chương 123
  • Chương 124
  • Chương 125
  • Chương 126
  • Chương 127
  • Chương 128
  • Chương 129
  • Chương 130
  • Chương 131
  • Chương 132
  • Chương 133
  • Chương 134
  • Chương 135
  • Chương 136
  • Chương 137
  • Chương 138
  • Chương 139
  • Chương 140
  • Chương 141
  • Chương 142
  • Chương 143
  • Chương 144
  • Chương 145
  • Chương 146
  • Chương 147
  • Chương 148
  • Chương 149
  • Chương 150
  • Chương 151
  • Chương 152
  • Chương 153
  • Chương 154
  • Chương 155
  • Chương 156
  • Chương 157
  • Chương 158
  • Chương 159
  • Chương 160
  • Chương 161
  • Chương 162
  • Chương 164
  • Chương 165
  • Chương 166
  • Chương 167
  • Chương 168
  • Chương 169
  • Chương 170
  • Chương 171
  • Chương 172
  • Chương 173
  • Chương 174
  • Chương 175
  • Chương 177
  • Chương 178
  • Chương 179
  • Chương 180
  • Chương 181
  • Chương 182
  • Chương 183
  • Chương 184
  • Chương 185
  • Chương 186
  • Chương 187
  • Chương 188
  • Chương 189
  • Chương 190
  • Chương 191
  • Chương 192
  • Chương 193
  • Chương 194
  • Chương 195
  • Chương 196
  • Chương 197
  • Chương 198
  • Chương 199
  • Chương 200
  • Chương 201
  • Chương 202
  • Chương 203
  • Chương 204
  • Chương 205
  • Chương 206
  • Chương 207
  • Chương 208
  • Chương 209
  • Chương 210
  • Chương 211
  • Chương 212
  • Chương 213
  • Chương 214
  • Chương 215
  • Chương 216
  • Chương 217
  • Chương 218
  • Chương 219
  • Chương 220
  • Chương 221
  • Chương 222
  • Chương 223
  • Chương 224
  • Chương 225
  • Chương 226
  • Chương 227
  • Chương 228
  • Chương 229
  • Chương 230
  • Chương 231
  • Chương 232
  • Chương 233
  • Chương 234
  • Chương 235
  • Chương 236
  • Chương 237
  • Chương 238
  • Chương 239
  • Chương 240
  • Chương 241
  • Chương 242
  • Chương 243
  • Chương 244
  • Chương 245
  • Chương 246
  • Chương 247
  • Chương 248
  • Chương 249
  • Chương 250
  • Chương 251
  • Chương 252
  • Chương 253
  • Chương 254
  • Chương 255
  • Chương 256
  • Chương 257
  • Chương 258
  • Chương 259
  • Chương 260
  • Chương 261
  • Chương 262
  • Chương 263
  • Chương 264
  • Chương 265
  • Chương 266
  • Chương 267
  • Chương 268
  • Chương 269
  • Chương 270
  • Chương 271
  • Chương 272
  • Chương 273
  • Chương 274
  • Chương 275
  • Chương 276
  • Chương 277
  • Chương 278
  • Chương 279
  • Chương 280
  • Chương 281
  • Chương 282
  • Chương 283
  • Chương 284
  • Chương 285
  • Chương 286
  • Chương 287
  • Chương 288
  • Chương 289
  • Chương 290
  • Chương 291
  • Chương 292
  • Chương 293
  • Chương 294
  • Chương 295
  • Chương 296
  • Chương 297
  • Chương 298
  • Chương 299
  • Chương 300
Tiếp

TRUYỆN ĐỀ CỬ

Loading...
error: Content is protected !!