Cuối Cùng Em Cũng Đến

Chương 10
Trước
image
Chương 10
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 39
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 47
  • Chương 48
  • Chương 49
  • Chương 50
  • Chương 51
  • Chương 52
  • Chương 53
  • Chương 54
  • Chương 55
  • Chương 56
  • Chương 57
  • Chương 58
  • Chương 59
  • Chương 60
  • Chương 61
  • Chương 62
  • Chương 63
  • Chương 64
Tiếp

Mấy ngày nay tâm tình Tô Quang vô cùng tệ, xui xẻo đến mức uống miếng nước cũng có thể nghẹn.

Tất cả bắt đầu từ buổi tối hôm đó. Vốn dĩ tỏ tình rất tốt, không ngờ lại thành ra thế này. Tống Ý cũng quá tuyệt tình, đi không thèm để lại chút mặt mũi, ngay cả một cơ hội cho anh ta sửa đổi cũng không có.

Tô Quang vẫn luôn cho rằng Tống Ý rất thích anh ta, nếu không làm sao một cô gái có thể liều mạng luyện tập như vậy? Làm sao có thể chịu đựng khó khăn đến thế này? Tính tình lại còn rất dịu dàng, tốt đẹp, đặc biệt là đối với anh ta.

Nếu không phải vô cùng thích thì sao cô có thể làm được mấy cái đó?

Nhưng mấy ngày ngắn ngủi này làm Tô Quang đột nhiên phát hiện ra… mình chưa bao giờ thật sự hiểu Tống Ý.

Anh cho rằng cô dịu dàng, nhã nhặn lịch sự, tưởng là cô sẽ vĩnh viễn phía sau anh.

Nhưng bây giờ… Tống Ý đi rồi, đi một cách nhanh chóng, dứt khoát.

Tô Quang không còn lòng dạ nào để luyện tập nữa. Đơn giản chỉ muốn mở livestream để giao lưu với fans, điều chỉnh lại tâm trạng.

Nhưng không bao giờ ngờ rằng anh ta lại vào chung một trận với Tạ Tinh Thùy và Tống Ý.

Lúc vào giao diện chờ, Tống Ý đã thấy CST.Tố Quang.

Nói chứ cũng có chút thú vị, hai năm trước cô và ID này chưa bao giờ đứng ở phía đối diện nhau. Không cần nói đến thi đấu huấn luyện và thi đấu chính thức, thi đấu hạng cô cũng đi cùng anh ta.

Không có lý do gì khác, cô cần phải hiểu được Tô Quang, hiểu được thói quen thao tác, thấy rõ được sở trường và ưu thế của anh ta sau đó mới giúp được anh ta lấy thừa bù thiếu.

Đội yêu cầu cô làm như vậy, vì thắng lợi cô cũng cần phải làm như vậy. Hiệu quả rõ ràng, chỉ tiếc sự là nỗ lực của cô không ai để ý đến.

Tạ Tinh Thùy tắt âm của livestream rồi nói với Tống Ý: “…Tôi đã sớm biết Tô Quang ở đối diện.”

Tống Ý nói: “Cho nên anh mới muốn tôi chọn Tôn Tẫn support cho anh?”

Tạ Tinh Thùy nói: “Cũng muốn anh ta nếm thử uy lực của tổ hợp Song Tôn.”

Trời mới biết khi thấy tổ hợp Song Tôn của Tống Ý và Tô Quang ở trên sân thi đấu anh nóng lòng biết bao nhiêu. Tôn Thượng Hương của anh còn nhanh nhẹn hơn của Tô Quang nhưng anh lại không có Tôn Tẫn Tống Ý để phối hợp!

“Anh nên nói với tôi Tô Quang ở đối diện sớm hơn.” Tống Ý nói: “Tôi nhất định không chọn Tôn Tẫn.”

Tạ Tinh Thùy nhìn cô: “Vì sao?”

Tống Ý nói: “Tôi muốn lấy sát thủ, chém anh ta đến một mảnh giáp cũng không còn.”

Tạ Tinh Thùy sửng sốt, ngay sau đó cười nói: “Là tôi sơ ý.”

Tống Ý nói: “Không sao đâu, về sau còn nhiều cơ hội.”

Tạ Tinh Thùy quay đầu nhìn cô, thấy được sự khó chịu trong lòng cô, anh khẽ nói: “Yên tâm, tôi giúp cô bày thế cục trước, giúp cô đập chết anh ta.”

Vừa vào trận đã có người hiểu ra, bắt đầu nhắn lên kênh thế giới: “Trời ạ! Đây là tình huống gì vậy? Tố thần, Tạ thần và Thiên thần??”

“Đại tiểu thư* của tổ hợp Song Tôn sao đã đổi người rồi?”

[ *: Mọi người gọi Tôn Thượng Hương là đại tiểu thư ]

“Anh tối cổ quá, Weibo đều nổ tung cả rồi mà anh không biết sao? Thiên Vũ đến YD, đã là support của Tạ Thần rồi!”

“Chuyện như thế nào?? Thiên Vũ không phải bạn gái Tô Quang sao?” Người nói câu này chính là mid trong đội Tô Quang.

Tạ Tinh Thùy đã nhớ kỹ, lát nữa lúc đánh Tô Quang chắc chắn sẽ mang búa.

Kênh trong trò chơi có lẽ đã như lửa, bình luận bên livestream cũng như mưa, một giây có đến mấy trăm cái.

“Cho hỏi tâm lí hiện tại của Tô Quang thế nào, có phải có cảm giác muốn chết?”

“Cảnh tượng luân chuyển, nhớ năm đó Tạ thần chúng ta một mình lẻ loi bị tổ hợp Song Tôn làm cho chạy đông chạy tây, hiện giờ đã trở mình hát mừng!”

“Tố thần cố lên nha, ngàn vạn lần không cần sáu phút đầu!”

Tô Quang bên kia cũng mở livestream, bình luận có ý hướng về phía anh: “Thiên Vũ thật quá đáng, thích khi dễ đồng đội cũ đến vậy sao?”

“Cô ta cho rằng tổ hợp Song Tôn được tạo ra như thế nào? Hoàn toàn là Tố thần đại tiểu thư của chúng ta chơi tốt, không liên quan đến cô ta!”

“Con gái lòng dạ hẹp hòi, chưa tính đến cô ta vì một chút chuyện mà náo loạn đòi chuyển đội, giờ còn cố ý chơi chung để bắt nạt người ta.”

Tạ Tinh Thùy sớm đã có chuẩn bị, tuy rằng anh không thể nào đi đối đầu với đống bình luận rác rưởi này nhưng anh có thể cho nhân viên đi xử lí.

Chỉ chốc lát sau livestream của Tô Quang đã có “Người chính trực” lui tới.

“Các người đừng đùa, đâm xe là chuyện bình thường, cái này có thể nói là cố ý? Bổ não là bệnh, mau trị đi.”

“Lòng dạ hẹp hòi? Người anh em rộng lượng quá nhỉ, mũ xanh đội dễ chịu không? Chi bằng lại đây tôi đưa người anh em mấy cái?”

Tuy nhiên ầm ĩ một hồi cũng đã qua năm, sáu phút.

Sáu phút sau, Tạ Thần cho bọn họ mở mang kiến thức cái gọi là bất khả chiến bại, một cây thương mất nửa thanh máu, trong chớp mắt biến thành đại tiểu thư giết người cuồng bạo!

“Mẹ nó, thật là lợi hại! Mới sáu phút, Tạ Thần đã làm ra hai trang bị đắt, tiền của anh ta là quét đến à?”

“Các bạn xem Tôn Tẫn, nghèo đến mức làm người ta đau lòng.

Cô ấy một chút cũng không farm, đều nhường cho Tôn Thượng Hương!”

“Đáng sợ chính là… cô ấy không cách Tạ thần quá xa, không chỉ kiểm soát tầm nhìn, mỗi một skill đều giống như lưỡi đao sắc bén, giết đối thủ vô cùng dứt khoát.“

“Tôn Thượng Hương vẫn luôn trong trạng thái đầy máu, skill thứ hai của Tôn Tẫn dùng rất xuất sắc.”

Đội lính bị quét sạch nhưng Tô Quang ở đường trên vẫn chưa đến chi viện.

Tạ Tinh Thùy, Tống Ý phối hợp hoàn hảo với sát thủ của họ, đối đầu lấy ba mạng mà không ai chết, đáng kinh ngạc là Tạ Tinh Thùy là người lấy ba mạng đó.

Ba đầu người được tính vào, Tôn Thượng Hương bắt đầu rời khỏi.

Tạ Tinh Thùy mở voice chat, anh nhẹ giọng nói: “Đi thôi, chúng ta lên đường trên.”

Trong livestream phấn khích cực kì: “Xong rồi xong rồi, Tô Quang ở đường trên, phen này Tô Quang xong đời rồi!”

“Kém hơn ba đầu người, Tô Quang phải bị ấn trên mặt đất!”

Tôn Tẫn Tống Ý tăng tốc bằng kĩ năng, hai người xông thẳng lên đường trên, Tô Quang cùng support nhanh chóng lùi về trong tháp nhưng Tạ Tinh Thùy sẽ không bỏ qua anh ta.

Không nói lời nào skill cuối của Tống Ý đã đánh vào tháp Tô Quang đang đứng.

Tạ Tinh Thùy dựa vào tuyến binh vượt qua tháp, mạnh mẽ đánh xuyên giáp support của đối phương, còn lấy mất nửa thanh máu của Tô Quang.

Tô Quang phản ứng cũng rất nhanh, anh ta cấp tốc lùi về phía sau, muốn trốn ở tháp thứ hai nhưng Tạ Tinh Thùy hung đến không nói đạo lý.

Anh ấy có kỹ năng tăng tốc của Tống Ý, chạy như bay, trực tiếp vòng từ rừng ra, lăn từ khoảng cách xa đánh Tô Quang đến nỗi chỉ còn một chút máu.

Đồng đội của Tô Quang còn chưa đến cấp bốn nên không có skill cuối, chỉ có thể chạy nhanh cho anh ta thêm một cái lá chắn.

Tô Quang cũng không chút do dự ra tay chớp nhoáng, tránh được một phát đại bác của Tạ Tinh Thùy, nhưng hoàn toàn không nghĩ đến đến trên người anh ấy còn một trái bom Tôn Tẫn.

Tôn Tẫn có một kỹ năng khác là kéo dài thời gian, sau khi ném trên đầu đối phương sẽ có đồng hồ đếm ngược, ba giây sau sẽ phát nổ.

Cho nên chẳng sợ Tô Quang trốn đi xa cũng không thoát được trái bom này của Tống Ý.

Bùm một tiếng.

Hệ thống công bố: Tôn Tẫn giết chết Địch Nhân Kiệt.

“Đẹp lắm!” Bình luận đều là biểu cảm cười chảy nước mắt “Vụ nổ này, tôi dường như nghe được tiếng cõi lòng Tô Quang vỡ nát!”

“Cố ý, Tạ thần nhất định là cố ý! Anh ta vừa rồi lăn đến một chút là có thể giết chết Tô Quang nhưng anh ta không làm.

Anh ta cố ý làm Tô Quang bị Tống Ý nổ chết!”

“Tạ thần 666, Tôn Thượng Hương chơi đến không thể xuất sắc hơn!”

“Thiên Vũ tiểu tỷ tỷ 666, tôi còn chưa thấy rõ cô ấy ném bom lúc nào!”

“Tôi nói cho bạn biết đây là phán đoán siêu chuẩn.” Fans Tống Ý cũng bắt đầu gia nhập “Tôn Tẫn Thiên thần nhà chúng tôi ném bom mười cái trúng chín cái, không tin bạn xem!”

Có ưu thế lớn như vậy thi đấu sẽ trực tiếp nghiền áp.

Thực lực Tô Quang rất mạnh nhưng tâm lí anh ta đang bị ảnh hưởng, phát huy không được như bình thường. Anh ta nhìn thấy Tôn Thượng Hương là khó chịu, khi nhìn thấy Tôn Thượng Hương vây quanh Tôn Tẫn không chỉ khó chịu mà còn đau nữa.

Mà Tạ Tinh Thùy quả thực như cá gặp nước, giai đoạn trước bận rộn, đến giai đoạn sau lại nhàn nhã đến trời đất không dung.

Bình luận chỉ toàn là ha ha.

“Tạ thần anh đừng kiêu ngạo, coi chừng chết!”

“Đi xa quá rồi, đại tiểu thư còn đi xa như vậy thì sẽ gặp khó khăn!”

“Không có thật, các bạn chưa thấy Thiên Vũ hỗ trợ cứu đồng đội!”

Khi nói chuyện Tạ Tinh Thùy đúng thật đi xa quá mức, đuổi theo muốn giết chết top của đối phương, còn kéo theo đồng đội nữa.

Đối phương phản công, thấy ba đánh một, đại tiểu thư để lại lời trăng trối…

Cũng không biết từ khi nào mà skill thứ hai của Tôn Tẫn đã dừng trên đầu, khi cái đó có hiệu lực thì đại tiểu thư từ một giọt máu đã ngay lâp tức được hồi lại nửa thanh.

Tạ Tinh Thùy lúc ẩn lúc hiện trên chiến trường, sau đó xoay người bắn……

Bùm! một cái crit* khủng khiếp xuất hiện, ba người của phe địch tập trung ở một chỗ, tất cả đều có hơn nửa thanh máu một chút.

[*crit: bạo kích]

Skill của bọn họ đang tỏa sáng, lúc này không trốn thì đợi đến khi nào?

Nhưng không thể ngờ được skill của Tống Ý hoàn toàn biến mất. Skill cuối của tướng Tôn Tẫn này có thể giảm tốc độ và im lặng hiệu quả, có muốn di chuyển cũng không di chuyển được, muốn trốn chạy cũng không thể nhấc được chân.

Tạ Tinh Thùy chính là điển hình của chủ nghĩa cơ hội, ngay cả một giây tạm nghỉ cũng không có, một kỹ năng bắn về phía trước, một phát trúng đích, lại thêm ba mạng!

Kết thúc trận, Tạ Tinh Thùy thật sự đem đối phương đánh chết, hung tàn đến nỗi không còn nhân tính.

Ở hạng vương giả thấy được Tôn Thượng Hương có 16 mạng 0 chết 1 support, mọi người đều sợ ngây người.

“Sớm biết Tạ thần rất am hiểu Tôn Thượng Hương nhưng không ngờ lại lợi hại đến vậy.”

“Đối diện có phải là Tố Quang không, sao một chưởng cũng không chịu nổi vậy ta?”

“Hay đó là Tố Quang giả? Quán quân mà như vậy à?”

Lại có người nói: “Tôn Tẫn mới thật sự là mấu chốt của tổ hợp Song Tôn phải không?”

“Tôn Tẫn mới thật sự là mấu chốt của tổ hợp Song Tôn phải không?”

Nhìn bình luận này Tô Quang nện một quyền lên tường.

Anh ta bị kích động, đăng một bài viết lên Weibo: “Giải trí mà thôi, giữ cái nghiêm túc lên sân thi đấu đi.”

Tạ Tinh Thùy trả lời anh ta: “Lúc giải mùa thu thấy tôi thì đừng chỉ biết chạy.”

Trước
image
Chương 10
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 39
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 47
  • Chương 48
  • Chương 49
  • Chương 50
  • Chương 51
  • Chương 52
  • Chương 53
  • Chương 54
  • Chương 55
  • Chương 56
  • Chương 57
  • Chương 58
  • Chương 59
  • Chương 60
  • Chương 61
  • Chương 62
  • Chương 63
  • Chương 64
Tiếp

TRUYỆN ĐỀ CỬ

Loading...
error: Content is protected !!