Hannibal

Chương 70
Trước
image
Chương 70
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 39
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 47
  • Chương 48
  • Chương 50
  • Chương 51
  • Chương 51
  • Chương 52
  • Chương 53
  • Chương 54
  • Chương 55
  • Chương 56
  • Chương 57
  • Chương 58
  • Chương 59
  • Chương 60
  • Chương 61
  • Chương 62
  • Chương 63
  • Chương 64
  • Chương 65
  • Chương 66
  • Chương 67
  • Chương 68
  • Chương 69
  • Chương 70
  • Chương 71
  • Chương 72
  • Chương 73
  • Chương 74
  • Chương 75
  • Chương 76
  • Chương 77
  • Chương 78
  • Chương 79
  • Chương 80
  • Chương 81
  • Chương 82
  • Chương 83
  • Chương 84
  • Chương 85
  • Chương 86
  • Chương 87
  • Chương 88
  • Chương 89
  • Chương 90
  • Chương 91
  • Chương 92
  • Chương 93
  • Chương 94
  • Chương 95
  • Chương 96
  • Chương 97
  • Chương 98
  • Chương 99
  • Chương 100
  • Chương 101
  • Chương 102
  • Chương 103
Tiếp

BUỔI TỐI ngày 17 tháng Mười hai, chuông cửa nhà Clarice Starling vang lên. Cô thấy xe của cảnh sát tư pháp đằng sau chiếc Mustang trên lối vào nhà.

Viên cảnh sát đó là Bobby, người đã đưa cô từ bệnh viện về nhà sau vụ bắn nhau ở chợ cá Felicia.

“Chào Starling.”

“Chào Bobby. Mời vào.”

“Tôi rất muốn, nhưng tôi phải nói trước là có một thông báo cần gửi cho cô.”

“Ừm, mặc kệ. Vào nhà rồi hãy đưa cho tôi, trong này ấm hơn,” Starling nói, cóng người khi đứng giữa cửa.

Bản thông báo, ghi tên Tổng Thanh tra Sở Tư pháp trên phần người gửi, yêu cầu cô đến dự phiên xử vào sáng hôm sau, ngày 18 tháng Mười hai vào lúc chín giờ sáng tại Tòa nhà J. Edgar Hoover.

“Sáng mai cô muốn tôi chở đi không?” viên cảnh sát tư pháp hỏi.

Starling lắc đầu. “Cảm ơn Bobby. Tôi sẽ tự lái xe. Cà phê không?”

“Không, cảm ơn. Tôi rất tiếc Starling.” Viên cảnh sát rõ ràng là muốn rời đi. Có một quãng im lặng ngượng nghịu. “Tai cô trông khá hơn rồi đấy.” Sau cùng ông nói.

Cô chào tạm biệt khi ông quay trở lại xe.

Lá thư đơn giản chỉ bảo cô có mặt mà không đưa ra lý do gì.

Ardelia Mapp, cựu binh trong những trận chiến nồi da xáo thịt của Cục, và là cái gai bên sườn của một đám đầy toa rập, ngay lập tức nấu một bình trà thảo mộc đậm đặc nhất của bà ngoại cô, với khả năng tăng cường sự minh mẫn. Vốn ghét loại trà này nhưng Starling không thể nào thoát được.

Mapp gõ gõ tay lên phần người gửi. “Viên tổng thanh tra không muốn nói với cậu cái quái gì hết,” Mapp vừa nhấp trà vừa nói. “Nếu Văn phòng Trách nhiệm Nghiệp vụ của chúng ta có kết tội, hay Văn phòng Trách nhiệm Nghiệp vụ của Bộ Tư pháp có gì với cậu, họ sẽ gửi văn bản cho cậu. Họ sẽ phải gửi bản thông báo 645 hay 644 với những tội danh ngay trên đó. Và nếu đó là tội hình sự thì cậu sẽ có luật sư, công khai toàn bộ, mọi thứ mà lũ lừa đảo có, phải không?”

“Hoàn toàn chính xác.”

“Vậy thì với kiểu như vầy cậu chỉ được biết trước có chút xíu. Tổng thanh tra là kẻ dính dáng tới chính trị, ông ta có thể nhận bất kỳ vụ nào.”

“Ông ta đã nhận vụ này.”

“Vì Krendler thúc vào mông ông ta. Gì cũng được, nếu cậu quyết định muốn có một vụ xử với Cơ Hội Công Bằng, tớ có mọi số điện thoại. Bây giờ nghe tớ này Starling, cậu phải bảo họ là cậu muốn ghi âm. Tổng thanh tra không dùng lời cung có chữ ký. Lonnie Gains sa vào vũng lầy với họ cũng vì chuyện đó. Họ lưu một bản ghi lại những gì cậu nói, và đôi khi nó thay đổi sau khi cậu nói. Cậu không hề được thấy cả bản ghi chép.”

Khi Starling gọi cho Jack Crawford, giọng ông nghe như đang ngủ.

“Tôi không biết đó là gì, Starling.” Ông nói. “Tôi sẽ hỏi vòng vòng xem sao. Nhưng chắc chắn một điều, ấy là ngày mai tôi sẽ ở đó.”

Trước
image
Chương 70
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 39
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 47
  • Chương 48
  • Chương 50
  • Chương 51
  • Chương 51
  • Chương 52
  • Chương 53
  • Chương 54
  • Chương 55
  • Chương 56
  • Chương 57
  • Chương 58
  • Chương 59
  • Chương 60
  • Chương 61
  • Chương 62
  • Chương 63
  • Chương 64
  • Chương 65
  • Chương 66
  • Chương 67
  • Chương 68
  • Chương 69
  • Chương 70
  • Chương 71
  • Chương 72
  • Chương 73
  • Chương 74
  • Chương 75
  • Chương 76
  • Chương 77
  • Chương 78
  • Chương 79
  • Chương 80
  • Chương 81
  • Chương 82
  • Chương 83
  • Chương 84
  • Chương 85
  • Chương 86
  • Chương 87
  • Chương 88
  • Chương 89
  • Chương 90
  • Chương 91
  • Chương 92
  • Chương 93
  • Chương 94
  • Chương 95
  • Chương 96
  • Chương 97
  • Chương 98
  • Chương 99
  • Chương 100
  • Chương 101
  • Chương 102
  • Chương 103
Tiếp

TRUYỆN ĐỀ CỬ

Loading...
error: Content is protected !!