KRENDLER không thể yêu cầu một màn đưa tin tốt hơn thế.
Lễ kỷ niệm chín mươi năm thành lập FBI được kết hợp với một chuyến tham quan của những phóng viên ở trung tâm xử lý khủng hoảng. Tin tức truyền hình đã tận dụng hết mức cơ hội hiếm có được vào tòa nhà J. Edgar Hoover. Đài C-SPAN đưa lời phát biểu đầy đủ của cựu Tổng thống Bush và của ngài giám đốc trên chương trình trực tiếp. CNN trích dẫn bài diễn văn trên những tít chạy và mạng lưới truyền thanh đăng vào bản tin buổi tối. Như những kẻ chức sắc luân phiên nhau lên bục phát biểu, Krendler đã có những giờ phút của mình. Tóc Đuổi đứng gần sân khấu đặt câu hỏi: “Ông Krendler, có đúng là đặc vụ Clarice Starling đã bị đình chỉ trong vụ điều tra Hannibal Lecter không?”
“Tôi nghĩ là thật hấp tấp và không công bằng cho nhân viên đó nếu bình luận về điều ấy ngay lúc này. Tôi chỉ nói rằng Văn phòng Tổng Thanh tra đang xem xét vụ Lecter. Chưa có hình phạt nào đối với ai cả.”
CNN cũng đánh hơi được. “Ông Krendler, tin tức phía Ý nói rằng bác sĩ Lecter có lẽ đã nhận được tin tức không hợp lệ từ phía chính phủ cảnh báo hắn chạy trốn. Có phải đó là lý do đặc vụ Starling bị đình chỉ không? Có phải đó là lý do tại sao Văn phòng Tổng Thanh tra can thiệp vào mà không phải là Văn phòng Trách nhiệm Nghiệp vụ nội bộ không?”
“Tôi không thể bình luận tin tức nước ngoài Jeff ạ. Tôi có thể nói là Văn phòng Tổng Thanh tra đang điều tra lời cáo buộc cho đến giờ vẫn chưa được chứng minh. Chúng tôi có trách nhiệm đối với nhân viên của chúng tôi cũng như đối với đồng nghiệp nước ngoài,” Krendler nói, xỉa ngón tay vào không khí như là một ông Kennedy. “Vụ án Hannibal Lecter đang trong tay những người ưu tú, không chỉ là Paul Krendler mà còn rất nhiều chuyên viên từ mọi chuyên môn của FBI và Bộ Tư pháp. Chúng tôi đang có một kế hoạch mà sẽ chỉ tiết lộ vào đúng lúc khi đã thành công.”
Kẻ vận động hành lang người Đức, cũng là chủ nhà của bác sĩ Lecter đã trang bị căn nhà với một bộ ti vi Grundig to tướng và cố gắng hòa hợp nó với đồ trang trí bằng cách đặt một trong những bức tượng đồng nhỏ Leda và Thiên nga lên trên cái kệ ti vi cực kỳ tối tân.
Bác sĩ Lecter đang xem bộ phim Lược sử thời gian, nói về nhà vật lý học thiên thể vĩ đại Stephen Hawking và những nghiên cứu của ông. Hắn đã xem phim này nhiều lần. Đây là đoạn hắn thích, lúc cái tách trà rớt khỏi bàn và vỡ thành từng mảnh trên sàn nhà.
Hawking vặn người trên ghế, nói bằng giọng của máy tính: “Sự khác biệt giữa quá khứ và tương lai từ đâu mà ra? Định luật khoa học không phân biệt giữa quá khứ và tương lai. Nhưng lại có một sự khác biệt lớn giữa quá khứ và tương lai trong đời sống bình thường.
Bạn có thể nhìn thấy một tách trà rơi khỏi bàn và bể thành từng mảnh trên sàn nhà. Nhưng bạn không thể thấy được cái tách tự thu gom lại những mảnh vỡ rồi nhảy lại lên bàn.”
Đoạn phim chạy ngược chiếu cảnh cái tách tự nhảy lại lên bàn. Hawking tiếp tục: “Sự gia tăng tính vô trật tự hay entropy là thứ phân biệt quá khứ và tương lai, giúp xác định hướng của thời gian.”
Bác sĩ Lecter rất hâm mộ nghiên cứu của Hawking và theo dõi kỹ càng hết mức trong tạp chí toán học. Hắn biết là Hawking đã từng tin rằng vũ trụ sẽ ngừng dãn nở và sẽ thu nhỏ lại lần nữa, entropy có thể đi từ cao xuống thấp. Sau đó Hawking phát biểu rằng ông đã lầm lẫn.
Lecter khá giỏi trong lĩnh vực toán cao cấp nhưng Stephen Hawking lại ở trên một chiếc máy bay hoàn toàn khác so với những người còn lại. Trong nhiều năm, Lecter đã từng đặt niềm tin vào câu đố này, tha thiết muốn niềm tin ban đầu của Hawking đúng để quá trình dãn nở vũ trụ ngừng lại, để entropy tự chỉnh sửa và để Mischa đã bị ăn thịt trở lại nguyên vẹn.
Thời gian. Bác sĩ Lecter ngừng cuốn phim và bật qua tin tức.
Truyền hình và sự kiện tin tức xung quanh FBI được liệt kê mỗi ngày trên trang web công của FBI. Ngày nào bác sĩ Lecter cũng ghé vào trang web để chắc chắn rằng họ vẫn còn dùng tấm hình cũ của hắn trong mười lệnh truy nã khẩn cấp nhất. Và hắn đã thuộc làu ngày thành lập của FBI nên vào đó xem. Hắn ngồi trên chiếc ghế bành, mặc áo khoác, đeo cà vạt màu khói và theo dõi những lời nói dối của Krendler. Hắn theo dõi Krendler với đôi mắt nhắm hờ, tay cầm ly Brandy sát mũi và nhẹ nhàng hớp một ngụm. Hắn đã không nhìn thấy khuôn mặt nhợt nhạt đó từ khi Krendler đứng ngoài buồng giam của hắn ở Memphis bảy năm trước ngay trước lúc hắn đào tẩu.
Ở phần tin tức trong nước từ Washington, hắn nhìn thấy Starling nhận một tờ biên phạt giao thông, micrô gắn vào cửa sổ chiếc Mustang của cô. Vào lúc này, tin tức truyền hình đăng tin Starling “bị cáo buộc vi phạm bảo mật nước Mỹ” trong vụ án Lecter.
Hai con mắt màu hạt dẻ của bác sĩ Lecter mở to trước hình ảnh của cô và sâu trong đồng tử của hắn là những tia sáng chờn vờn quanh hình ảnh gương mặt cô. Hắn giữ cả khuôn mặt hoàn hảo của cô trong đầu một lúc lâu sau khi cô đã biến mất khỏi màn ảnh. Và hắn ém nó cùng với một hình ảnh khác, Mischa, ép chúng lại với nhau cho đến khi từ cái nhân plasma màu đỏ của hỗn hợp đó, tia sáng bay vụt lên mang theo hình ảnh tách rời của họ về phía Đông vào bầu trời đêm lượn vòng cùng những vì sao trên biển.
Giờ đây, nếu vũ trụ thu nhỏ lại, nếu thời gian trở lại quá khứ và những mảnh vỡ của tách trà ráp lại với nhau, một chỗ có thể được tạo ra cho Mischa trong vũ trụ. Chỗ xứng đáng nhất mà bác sĩ Lecter biết: chỗ của Starling. Mischa có thể đã lấy chỗ của Starling trong vũ trụ. Nếu có thể như vậy, nếu lúc đó quay lại lần nữa, cái chết của Starling sẽ để lại cho Mischa một chỗ sáng loáng và sạch sẽ như chiếc bồn tắm bằng đồng trong vườn.