Mỗi Lần Ghi Bàn Đều Vì Em

Chương 93
Trước
image
Chương 93
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 39
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 47
  • Chương 48
  • Chương 49
  • Chương 50
  • Chương 51
  • Chương 52
  • Chương 53
  • Chương 54
  • Chương 55
  • Chương 56
  • Chương 57
  • Chương 58
  • Chương 59
  • Chương 60
  • Chương 61
  • Chương 62
  • Chương 63
  • Chương 64
  • Chương 65
  • Chương 66
  • Chương 67
  • Chương 68
  • Chương 69
  • Chương 70
  • Chương 71
  • Chương 72
  • Chương 73
  • Chương 74
  • Chương 75
  • Chương 76
  • Chương 77
  • Chương 78
  • Chương 79
  • Chương 80
  • Chương 81
  • Chương 82
  • Chương 83
  • Chương 84
  • Chương 85
  • Chương 86
  • Chương 87
  • Chương 88
  • Chương 89
  • Chương 90
  • Chương 91
  • Chương 92
  • Chương 93
  • Chương 94
  • Chương 95
  • Chương 96
  • Chương 97
  • Chương 98
  • Chương 99
  • Chương 100
  • Chương 101
  • Chương 102
  • Chương 103
  • Chương 104
  • Chương 105
  • Chương 106
  • Chương 107
  • Chương 108
  • Chương 109
  • Chương 110
  • Chương 111
  • Chương 112
  • Chương 113
  • Chương 114
  • Chương 115
  • Chương 116
  • Chương 117
  • Chương 118
  • Chương 119
  • Chương 120
  • Chương 121
  • Chương 122
  • Chương 123
  • Chương 124
  • Chương 125
  • Chương 126
  • Chương 127
  • Chương 128
  • Chương 129
  • Chương 130
  • Chương 131
  • Chương 132
  • Chương 133
  • Chương 134
  • Chương 135
  • Chương 136
  • Chương 137
  • Chương 138
  • Chương 139
  • Chương 140
  • Chương 141
  • Chương 142
  • Chương 143
  • Chương 144
  • Chương 145
  • Chương 146
  • Chương 147
  • Chương 148
  • Chương 149
  • Chương 150
  • Chương 151
  • Chương 152
  • Chương 153
  • Chương 154
  • Chương 155
  • Chương 156
  • Chương 157
  • Chương 158
  • Chương 159
  • Chương 160
  • Chương 161
  • Chương 162
  • Chương 163
Tiếp

Album đầu tay của Tô Thanh Gia đang được gấp rút hoàn thành. Vài ngày trước, đoàn làm phim đã đến học viện Curtis quay một vài cảnh làm tư liệu thực tế. Hôm nay, họ sẽ đến bãi biển để quay một đoạn trong MV.

Thời tiết khá đẹp, ánh nắng rát vàng lên mặt biển, những con sóng nhấp nhô xô vào vách đá gần bờ. Bầu trời nối liền với đại dương, mặt biển trong xanh như một viên đá quý.

Tô Thanh Gia – người đang phải mặc váy giữa mùa đông lạnh lẽo không hề có tâm trạng thưởng thức cảnh đẹp, bởi vì cô sắp lạnh cóng rồi.

Pennsylvania là một địa điểm điển hình mang khí hậu ôn đới gió mùa. Những bông tuyết trắng rơi xuống như một tấm thảm ngỗng bao phủ mọi ngóc ngách của thành phố. Nhiều người sẽ tranh thủ thời gian này để đi du lịch. Tô Thanh Gia cũng đã từng ngồi trong sân đắp người tuyết, tuy nhiên hôm nay cô rất nhớ châu Phi – nơi mà quanh năm luôn ấm áp.

Thấy môi cô thâm lại, Jacqueline vội đưa túi sưởi cho cô, “Em sao rồi? Đã đơn hơn chưa?” Tô Thanh Gia run rẩy đặt túi sưởi lên bụng, tay siết chặt áo bông: “Chị biết tại sao da em lại trắng thế này không?”

Người đại diện đang xem kịch bản lắc đầu. Thật sự từ trước đến giờ, cô chưa gặp một cô gái nào có làn da đẹp như Tô Thanh Gia. Mới đầu chuyên gia trang điểm cũng phải ngỡ ngàng ngắm nhìn làn da của cô.

Nghe Tô Thanh Gia hỏi vậy, chuyên gia trang điểm cũng tò mò vểnh tai lên nghe ngóng.

“Bởi vì ở đây lạnh đến mức em không dám ra ngoài.” Tô Thanh Gia mím môi phối hợp, chuyên gia trang điểm đã chọn cho cô màu son đỏ tươi rất đẹp.

Jacqueline: …

Chuyên gia trang điểm cực kỳ hài lòng với lớp trang điểm vừa đánh. Tiếc rằng Tô Thanh Gia quá xinh đẹp nên cô đã không có nhiều đất để thể hiện. Tô Thanh Gia mang theo nét đẹp dịu dàng của người con gái phương Đông và chút gì đó sắc sảo của người phương Tây. “Lát nữa chị sẽ dạy em cách tẩy trang sau khi trang điểm. Em còn nhỏ, cần phải chú ý nhiều đến vấn đề này.”

Tô Thanh Gia cũng hiểu được tầm quan trọng của việc tẩy trang, cô mỉm cười với chuyên gia trang điểm: “Cảm ơn chị đã nhắc nhở em.”

Chuyên gia trang điểm ngẩn ngơ trước khuôn mặt tươi cười của cô, vẫy tay nói: “Không có gì, đây là việc chị nên làm”.

Jacqueline lấy lại túi sưởi của Tô Thanh Gia, đưa cho chuyên gia trang điểm, “Cố gắng hưởng thụ sự ấm áp này đi, đạo diễn nói 5 phút sau sẽ bắt đầu”.

Tô Thanh Gia sợ run cả người, khóc không ra tiếng: “Nếu ra ngoài, em sẽ bị nắng làm đen đi đấy, chị nỡ sao?”

“Yên tâm đi, mặt trời đang đi du lịch ở châu Phi, không có thời gian đến nơi lạnh giá này đâu”. Jacqueline gạt móng tay đỏ thẫm, thổi một hơi rồi nói.

Tô Thanh Gia: …

Chỉ vài phút sau nhân viên trường quay đã đến thông báo bắt đầu.

Jacqueline mặc một chiếc áo choàng lớn mở cửa xe ra. Tô Thanh Gia ôm chặt túi sưởi không nỡ buông tay, cắn răng bước ra ngoài. Vừa đặt chân xuống đất, vùng mắt cá chân lập tức lạnh run. Trời ơi! Lạnh quá! Cô lại nhớ đến cơ thể ấm áp như mặt trời nhỏ của chàng trai tóc vàng rồi.

Thấy Tô Thanh Gia rụt lại thành một đống nhỏ đáng thương, Jacqueline thở dài: “Hay chị bảo đạo diễn đổi cảnh quay trên bãi biển sang trong nhà nhé?”

“Không cần đâu, dù sao chúng ta cũng đến đây rồi”. Tô Thanh Gia cởi áo khoác, trả túi sưởi lại cho Jacqueline. “Em biết việc này nằm trong kế hoạch của chị. Mặc dù không thể chịu được thời tiết này nhưng em sẽ cố gắng ủng hộ sự lựa chọn của chị.” Jacqueline sững sờ đứng yên tại chỗ.

Đạo diễn yêu cầu nhân viên đặt cây đàn piano màu trắng trên bãi biển, sau đó rải hoa hồng xung quanh. Theo kịch bản, cô sẽ vui vẻ chạy từ bờ biển về phía cây đàn piano. Tô Thanh Gia cởi giày, chân trần chạm cát trắng mịn màng.

Hôm nay cô mặc một chiếc váy trắng của Valentino, đầu đeo vòng hoa tươi, cả chân và tay đều đeo một vòng hồng.

“Tất cả vào vị trí, ba, hai, một, bắt đầu.” Sau khi nói rõ các yêu cầu với Tô Thanh Gia, đạo diễn thông báo bắt đầu quay.

Jacqueline cầm áo khoác của cô gái đứng trước màn hình. Cô gái chạy chân trần đến chỗ cây đàn piano, sóng gợn dưới chân làm ướt làn váy, ngay cả bông hồng xinh đẹp cũng mang theo vệt nước. Mái tóc dài tung bay trong gió và nụ cười ngọt ngào, trong trẻo khiến cô giống như một nàng tiên cá có hai chân vậy.

Cô luyện vũ đạo quanh năm nên động tác đẹp như đang nhảy múa trên bãi biển. Đạo diễn hài lòng gật đầu, “Cảnh này xong rồi, lau người cho cô ấy đi, sau đó tiếp tục quay cảnh sau.”

Cảnh tiếp theo tương đối đơn giản. Để cảnh quay trở nên đẹp hơn, đạo diễn đã bố trí quạt gió bên cạnh để thổi bay làn váy của cô.

Tô Thanh Gia chỉ cần ngồi đó chơi một bản nhạc.

Đạo diễn có vẻ cố chấp với cảnh làn váy tung bay nên đã quay đi quay lại mấy lần. Chân Tô Thanh Gia gần như tê liệt, cô cau mày cố gắng mỉm cười, may mà đạo diễn đã vui vẻ cho qua.

Sau khi quay vài đoạn cận cảnh, cuối cùng MV cũng hoàn thành.

Jacqueline lập tức đưa áo khoác cho Tô Thanh Gia rồi kéo cô vào trong xe.

Máy sưởi đã bật, chuyên gia trang điểm dùng nước ấm giúp cô tẩy trang.

Nhớ ra đôi giày của Tô Thanh Gia vẫn còn ở trên bãi biển, Jacqueline vội vàng chạy ra lấy chúng về.

Đạo diễn đang cầm ly cà phê nóng thì tình cờ gặp người đại diện Hollywood, ông khen ngợi: “Buổi quay diễn ra rất thuận lợi, đợi cắt ghép xong tôi sẽ gửi cho cô xem. Jacqueline, lần này cô nhặt được một bảo bối rồi. Vừa đẹp vừa kiên trì, nước biển lạnh thế kia mà cô bé vẫn cố gắng chịu đựng suốt buổi quay.”

“Đúng là cô ấy rất ưu tú, sau này tôi còn phải dựa vào cô ấy để kiếm tiền. Nếu còn cơ hội hợp tác, mong anh sẽ giúp đỡ nhiều hơn”. Người này là đạo diễn nổi tiếng trong giới quảng cáo và sản xuất MV, để mời được ông, chắc hẳn DG đã phải bỏ ra rất nhiều vốn.

Đạo diễn sảng khoái đáp ứng: “Tất nhiên rồi. Tôi thấy cô ấy rất có cảm xúc, dù mỉm cười nhưng vẫn ẩn dấu sự bi thương. Quả đúng là tài năng thiên phú. Lần sau chỉ cần liên lạc, tôi chắc chắn sẽ tới quay.”

Jacqueline gật đầu, nhặt giày và quay trở lại xe.

Chuyên gia trang điểm đã tẩy trang xong, cô ấy đang đắp mặt nạ cho Tô Thanh Gia. Jacqueline rón rén đặt giầy xuống, ngồi vào bên cạnh xem lịch trình công ty gửi tới.

Khi nhận được lời mời làm người đại diện của Tô Thanh Gia, Jacqueline cảm thấy thấp thỏm không yên. Cô không sợ phải làm đại diện cho người không có tài năng, cô chỉ sợ phải làm với người kiêu ngạo, luôn cho mình là cái rốn của vũ trụ. Hôm nay, khi cô gái ấy cởi áo ra cố gắng quay tiếp, cô đột nhiên rất xúc động.

Tô Thanh Gia đã đến công ty xem qua MV. Phải nói rằng đạo diễn này rất tài giỏi, ông đã khéo léo chèn video cô biểu diễn trong lễ tốt nghiệp vào. Cô đang ngồi ở bãi biển nhớ về một ký ức xa xôi, chàng trai mang theo tình cảm ngây thơ của mối tình đầu đến tặng hoa hồng cho cô.

“Tôi rất hài lòng với MV này, không cần phải thực hiện kế hoạch thứ hai đâu”. Jacqueline nhận xét.

Tô Thanh Gia cũng cảm thấy đạo diễn đã đưa vẻ đẹp của cô lên một tầm cao mới.

“Chị còn kế hoạch thứ hai hả?”

“Ừ.” Jacqueline nghịch móng tay mới làm, “Em nghĩ sao về thiên thần trong núi tuyết? Nếu em thích, chúng ta có thể quay ngay bây giờ.”

Tô Thanh Gia: …

Thu âm xong album, Tô Thanh Gia bắt đầu chuỗi ngày nghỉ của mình. Jacqueline đã chuẩn bị visa và đặt vé vào sáng ngày 18 cho cô.

“Chẳng phải em nói để có làn da trắng thì không nên đi ra ngoài sao?” Người đại diện nhìn đồng hồ.

Tô Thanh Gia cuộn đuôi tóc nói: “Có bạn trai chăm, da của em sẽ đẹp hơn. Chỉ cần có anh ấy, kể cả trời lạnh em cũng dám ra ngoài.”

Cô đeo khẩu trang nên Jacqueline không thể nhìn thấy vẻ mặt của cô.

“Khi nào đến nơi nhớ gọi Carlos ra đón em. Với cả đừng gây ra rắc rối nào nữa, gần đây chị phải chuẩn bị cho album, nếu gặp chuyện, chị sẽ kiệt sức mất.”

Tô Thanh Gia đứng nghiêm, giơ tay chào cô ấy, “Vâng, tuân lệnh, em hứa sẽ hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. “

Trước khi đi vào, Tô Thanh Gia chợt nhớ tới điều gì đó nên vội quay lại hỏi: “Chị sẽ làm gì nếu em gây chuyện?”

“Nếu vậy thì trước khi chết đi, chị nhất định sẽ đưa em lên núi tuyết quay MV.”

Tô Thanh Gia : …

Vài giờ sau, Tô Thanh Gia có mặt ở Yokohama – Nhật Bản. Trận bán kết Club World Cup năm nay sẽ diễn ra ở đây. Carlos ra sân với tư cách là cầu thủ chính thức của Barcelona.

FIFA Club World Cup là giải vô địch bóng đá quốc tế cấp câu lạc bộ do FIFA tổ chức. Giải đấu Club World Cup từng được tổ chức vào năm 2000 nhưng đã bị hủy do vấn đề tài trợ. Mãi đến năm ngoái, năm 2005, Club World Cup mới được khởi động lại. Giải đấu được tổ chức tại Nhật Bản và được Toyota Nhật Bản tài trợ.

Có 6 đội tham dự Club World Cup năm nay. Đó đều là các nhà vô địch liên lục địa đến từ sáu châu lục. Nhà vô địch Copa Libertadores – SC International (Brazil), nhà vô địch CAF Nations League, Club America – Bắc Mỹ, Jeonbuk Hyunda (Hàn Quốc) của châu Á, Auckland của Châu Đại Dương, cùng với Barcelona – nhà vô địch Champions League năm vừa rồi.

Đây là giải đấu thu hút tất cả những người yêu thích bóng đá trên toàn thế giới. Đó là một cuộc cạnh tranh đỉnh cao giữa các đội bóng hàng đầu châu lục. Trận đấu đầu tiên đã thu hút hơn 200.000 du khách đến với Nhật Bản. Họ đến từ các khu vực khác nhau trong cùng một lục địa và đều đến vì đội bóng đại diện cho cả châu lục.

Barcelona là nhà vô địch mùa giải 2005-2006 nên được vào thẳng vòng bán kết.

Barcelona đã gặp Jeonbuk Hyundai trong trận bán kết. Carlos lập hat-trick giúp Barca có một khởi đầu tốt đẹp.

Trận chung kết dự kiến sẽ được tổ chức vào 6 giờ 30 tối ngày 20 ở Yokohama. Cả thế giới đều đặt sự quan tâm vào đây.

Tô Thanh Gia hít một hơi sâu, bước xuống máy bay.

Trước
image
Chương 93
  • Chương 1
  • Chương 2
  • Chương 3
  • Chương 4
  • Chương 5
  • Chương 6
  • Chương 7
  • Chương 8
  • Chương 9
  • Chương 10
  • Chương 11
  • Chương 12
  • Chương 13
  • Chương 14
  • Chương 15
  • Chương 16
  • Chương 17
  • Chương 18
  • Chương 19
  • Chương 20
  • Chương 21
  • Chương 22
  • Chương 23
  • Chương 24
  • Chương 25
  • Chương 26
  • Chương 27
  • Chương 28
  • Chương 29
  • Chương 30
  • Chương 31
  • Chương 32
  • Chương 33
  • Chương 34
  • Chương 35
  • Chương 36
  • Chương 37
  • Chương 38
  • Chương 39
  • Chương 40
  • Chương 41
  • Chương 42
  • Chương 43
  • Chương 44
  • Chương 45
  • Chương 46
  • Chương 47
  • Chương 48
  • Chương 49
  • Chương 50
  • Chương 51
  • Chương 52
  • Chương 53
  • Chương 54
  • Chương 55
  • Chương 56
  • Chương 57
  • Chương 58
  • Chương 59
  • Chương 60
  • Chương 61
  • Chương 62
  • Chương 63
  • Chương 64
  • Chương 65
  • Chương 66
  • Chương 67
  • Chương 68
  • Chương 69
  • Chương 70
  • Chương 71
  • Chương 72
  • Chương 73
  • Chương 74
  • Chương 75
  • Chương 76
  • Chương 77
  • Chương 78
  • Chương 79
  • Chương 80
  • Chương 81
  • Chương 82
  • Chương 83
  • Chương 84
  • Chương 85
  • Chương 86
  • Chương 87
  • Chương 88
  • Chương 89
  • Chương 90
  • Chương 91
  • Chương 92
  • Chương 93
  • Chương 94
  • Chương 95
  • Chương 96
  • Chương 97
  • Chương 98
  • Chương 99
  • Chương 100
  • Chương 101
  • Chương 102
  • Chương 103
  • Chương 104
  • Chương 105
  • Chương 106
  • Chương 107
  • Chương 108
  • Chương 109
  • Chương 110
  • Chương 111
  • Chương 112
  • Chương 113
  • Chương 114
  • Chương 115
  • Chương 116
  • Chương 117
  • Chương 118
  • Chương 119
  • Chương 120
  • Chương 121
  • Chương 122
  • Chương 123
  • Chương 124
  • Chương 125
  • Chương 126
  • Chương 127
  • Chương 128
  • Chương 129
  • Chương 130
  • Chương 131
  • Chương 132
  • Chương 133
  • Chương 134
  • Chương 135
  • Chương 136
  • Chương 137
  • Chương 138
  • Chương 139
  • Chương 140
  • Chương 141
  • Chương 142
  • Chương 143
  • Chương 144
  • Chương 145
  • Chương 146
  • Chương 147
  • Chương 148
  • Chương 149
  • Chương 150
  • Chương 151
  • Chương 152
  • Chương 153
  • Chương 154
  • Chương 155
  • Chương 156
  • Chương 157
  • Chương 158
  • Chương 159
  • Chương 160
  • Chương 161
  • Chương 162
  • Chương 163
Tiếp

TRUYỆN ĐỀ CỬ

Loading...
error: Content is protected !!